THÁNG NGÀY CÓ EM - Trang 260

Mọi người nghe vậy ồ lên. Vương Ngọc Anh nói.
- Không ngờ âm mưu thâm độc quá, ông ta dùng kế điệu hổ li sơn để
bắt Ngô Nhân Kiệt!
- Vâng. Ngô Nhân Kiệt nhận được thư em, chẳng chút nghi ngờ, cho
người đi nhận tài liệu, chứ không đích thân đến. Nhưng vẫn không thoát
nổi. Tối hôm ấy Khuyển Dưỡng Quang Hùng đã huy động hết lực lượng
đánh úp vào căn cứ. Du kích bị đánh úp bất ngờ, tuy không bị tiêu diệt
hoàn toàn nhưng cũng bị thiệt hại khá nặng. Ngô Nhân Kiệt bị thương và bị
bắt...
Đấy tất cả những sự việc đó đều do chính miệng Uông Đông Nguyên khai
ra. Vì vậy hẳn các bạn đã biết vì sao tôi lại ghét Anh Tử thậm tệ như vậy.
Tuy Ngô Nhân Kiệt không phải do chính tay cô tay giết, nhưng dù sao cũng
có sự dính líu của cô nàng.
Lưu Đại Khôi rất bình tĩnh.
- Anh Tử nghe thầy Uông nói vậy đã phản ứng ra sao?
- Tôi thấy Anh Tử hết sức đau đớn nói: “ Trời ơi, tôi đã hại họ rồi! ”.
Thầy Nguyên thấy vậy đã vòng tay qua vai Anh Tử vỗ về.
- Thôi chuyện dù gì cũng đã qua rồi không nên đau khổ nữa. Chiến
tranh mà. Trong chiến tranh ai cũng điên. Cũng bằng mọi phương tiện để
đạt lấy chiến thắng. Trong chuyện này cô không đáng trách, cô chỉ vô tình
bị lợi dụng.
Anh Tử thút thít khóc.
- Em quả có lỗi với họ! Em căm thù chiến tranh vì chiến tranh khiến
cho con người sử dụng cả những phương tiện bỉ ổi hèn hạ để giết hại lẫn
nhau.
Lúc đó thầy Uông thấy Anh Tử xúc động quá nên vội vã đưa cô về...
Những điều tiết lộ của Dương Sơn giải thích cho chúng rôi rất nhiều vướng
mắc. Nhưng cũng mang đến cho chúng tôi những nỗi buồn mênh mang.
Bây giờ chúng tôi mới hiểu tại sao lúc du kích vây lầu chuông, chính Anh
Tử đã chạy ra tự nhận mình là thủ phạm.
Tôn Thắng Nam hỏi.
- Anh sau đó có mang chuyện này kể lại cho Hán Thanh biết không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.