THÁNG NGÀY CÓ EM - Trang 269

Tôi cũng cảm thấy như vậy nhưng nhất thời chưa đoán ra. Đang lúc đó Mã
Hưng Tài trợn mắt.
- Tụi bay sao ngây thơ vậy? Có biết đây là giờ phút sinh tử không? Càng
không biết càng tốt nghe không?
Chúng tôi nghe vậy yên lặng. Biết là mình sai, trong cái giờ phút này chúng
tôi chỉ còn là những tay khuân vác muối chớ không còn là học trò.

Quả nhiên, sau một tràng lệnh bằng tiếng Nhật, đội kỵ binh Nhật tách nhau
ra thành hai toán, một toán trực chỉ hướng Bắc. Toán còn lại chạy sang
hướng Đông. Bộ chỉ huy Nhật thì vẫn còn giữ lại vài mươi tên.

Mà Hưng Tài đưa khăn lên lau những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán. Nhưng
bọn tôi chưa được yên tâm vì gã sĩ quan Nhật đang chỉ trỏ gì đó về phía các
xe muối của bọn tôi. Một người nói.
- Bọn này chưa chắc là dân lương thiện đâu. Kiểm soát!
Thế là mấy tay lính còn lại cầm súng lăm lăm đi về phía chúng tôi. Mã
Hưng Tài thấy vậy nói.
- Xin quý vị cứ kiểm soát, chúng tôi chỉ là những người buôn bán lương
thiện.
Rồi ông ra nói to cho các xe muối nghe.
- Này bọn áp tải, hãy mau đốt đèn sáng lên.
Tất cả các ngọn đèn ở đầu xe được đốt sáng. Tên lính Nhật ngồi trên xe
chĩa súng về phía bọn tôi còn những tay còn lại thì bắt đầu lục soát.

Tên sĩ quan Nhật cũng bước ra khỏi xe, tới tảng đá lớn phẳng trước xe trải
tấm bản đồ ra. Đèn xe mở sáng để ông ta nghiên cứu. Sĩ quan đó chẳng
phải ai khác hơn là Khuyển Dưỡng Quang Hùng.

Cuộc kiểm soát bắt đầu, tiếng la hét quát tháo, ném cả đồ vật bừa bãi xuống
đất. Bọn lính xét cả ví tiền của phu.

Mã Hưng Tài nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.