THÁNG NGÀY CÓ EM - Trang 31

- Vì trong lúc chúng em được ngồi yên học hành, thì có biết bao
người đã phải núp dưới hầm tránh bom, bị cái chết đe dọa từng phút, từng
giờ. Chuyện này có thể thấy được nhan nhản trên báo chí.
Dương Sơn tinh quái xen vào.
- Vâng, dân ta sống khổ sở. Nhưng lúc nào cũng nghe hô hào Trung
Nhật thân thiện. Quân Nhật giúp tạo thành cộng đồng Đông Á vinh quang!
Thật khó hiểu nổi.
- Quân Nhật chỉ đập tan bọn chống đối thôi. Mà đó là chuyện chính
trị có liên quan gì đến chuyện học? Các người lo học đi!
- Giúp đỡ thân thiện mà trút bom lên đầu người ta!
- Im mồm! Nếu các anh chị còn bóp méo. Tôi sẽ báo cáo việc này với
hiệu trưởng đuổi các người ra khỏi trường này.
Cao Triết Huê phản ứng không chút sợ hãi.
- Đuổi thì đuổi. Có sợ gì đâu!
Thầy Uông giận cực điểm chỉ về phía Huê nói.
- Cao Triết Huê đứng dậy! Em định chống đối? Chẳng sợ đuổi học?
Ngô Hán Thanh đứng dậy.
- Tất cả bọn em đều chẳng sợ chuyện đó thầy ạ. Đất nước mất đến nơi
rồi còn ai yên tâm mà học hành?
Thầy Uông nói.
- Đây là ý kiến cá nhân anh thôi chứ chẳng phải của tất cả.
Và để minh chứng điều mình nói. Thầy Uông hỏi.
- Nào trong lớp ai không sợ đuổi học, hãy đứng lên xem?
Cả lớp yên lặng nhưng khi Ngô Hán Thanh đưa mắt nhìn xuống. Thì tất cả,
trừ Anh Tử đều đứng lên.
- Bầu không khí chợt trở nên nặng nề. Thầy Uông đỏ mặt thu dọn
sách vở trên bàn cầm lên định bước xuống bục gỗ. Ngay lúc đó có tiếng
người kêu lên.
- Thưa thầy!
- Thưa thầy!
Đó là tiếng của Lưu Đại Khôi và của Anh Tử.
Thầy Uông đứng lại. Lưu Đại Khôi đứng lên nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.