THÁNG NGÀY CÓ EM - Trang 89

nhất, nên thà chết chứ không để ai làm nhục.
Bà ta nghe tôi nói thế, trợn mắt.
- Vậy tại sao bọn lính Nhật lại cưỡng hiếp con gái nhà lành Trung
Quốc?

Nói thật, điều đó từ trước tới giờ tôi chưa biết tới. Còn bà ta khi nói đến
chuyện đó đã như bị nóng máu lên, đưa cao roi quất mạnh lên người tôi.
Từ trước tới giờ tôi chưa hề bị đòn, nên những ngọn roi kia làm tôi đau
điếng.

Bà ta vừa đánh tôi vừa phẫn uất hét.
- Hãy nói đi, tại sao? Tại sao quân Nhật chúng bay đi đến đâu là
cưỡng hiếp phụ nữ ta đến đấy?
Tôi phản kháng.
- Quân Nhật chẳng đê hèn đến độ như vậy đâu! Mà ví dụ lời bà là thật
đi, chẳng lẽ những người đàn ông Nhật làm rồi đàn bà Nhật phải gánh
chịu hậu quả? Nếu chồng bà mà làm chuyện đó, thì bà cũng nào có tội?

Thiếu Chu Bát nghe vậy ngừng roi lại, trợn mắt nhìn tôi. Tôi thấy lời nói
của mình phát huy tác dụng, nên tiếp.
- Tôi đi học đã nghe tên bà. Bà là một nữ du kích nhưng xin bà hiểu
cho. Đàn bà Nhật nào phải không đau khổ đâu. Họ còn đau hơn gấp trăm
lần đàn bà Trung Quốc vì có những người chồng đáng khinh. Vì vậy bà hãy
suy nghĩ đi, ở địa vị bà, bà có chấp nhận để chồng mình làm chuyện đồi bại
ấy không? Nếu bà có con gái như tôi, bị bắt thế này, bà sẽ nghĩ thế nào?
- Ta ư?
Thiếu Chu Bát có vẻ lúng túng, bà yên lặng một chút, nhìn tôi rồi bật khóc.

Tôi không hiểu tại sao bà lại khóc. Tôi càng ngạc nhiên hơn khi nhớ lại
thành tích của bà. Một phụ nữ đã giết bao nhiêu người không ghê tay lại có
thể mềm yếu vậy sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.