THẰNG NGƯỜI GỖ - Trang 110

cái biệt danh là Bạch Lạp vì thân thể nó gầy ốm và lỏng khỏng như một cây
đèn bạch lạp thắp trong cây đèn gương ở ngoài đường.
Bạch Lạp là một đứa lười biếng nhất và cứng cổ nhất trường. Nhưng Bích
nô cô lại thương yêu nó lắm. Vì thế, nó đi ngay đến nhà thằng này để mời
dự tiệc, nhưng Bạch lạp lại đi vắng. Nó trở lại một lần nữa cũng không gặp.
Cho đến lần thứ ba cũng vậy.
Tìm Bạch lạp ở đâu bây giờ ? Bích nô cô lùng khắp cả các nơi, và cuối
cùng thì thấy nó đang núp dưới một cái cống của một cái trại.
Bích nô cô đi đến gần nó và hỏi :
- Mày đứng làm gì ở đây ?
- Tao đợi họ đến đem đi.
- Mày đi đâu ?
- Xa lắm ! Tao đi xa lắm.
- Tao đến nhà tìm mày đã ba lần rồi.
- Tìm tao làm gì thế ?
- Mày không biết à ? Có một việc rất quan trọng đã xảy đến cho cuộc
đời tao.
- Gì thế ?
- Ngày mai tao không còn là một thằng người gỗ nữa, mà sẽ trở thành
một đứa bé như mày và như bao nhiêu đứa khác.
- Thế thì sung sướng cho mày lắm!
- Ngày mai tao đợi mày đến dự tiệc ở nhà tao.
- Nhưng tao bảo là tối nay tao đã đi xa rồi mà!
- Vào khoảng mấy giờ?
- Gần rồi!
- Mày đi dâu?
- Tao đến một xứ đẹp nhất hoàn cầu, một cảnh bồng lai.
- Xứ ấy tên là gì nhỉ ?
- Tên là xứ Nô Đùa. Sao ? Mày có đi với chúng tao không ?
- Tao à ? Không bao giờ.
- Thế là mày lầm rồi, Bích nô cô ạ! Mày hãy tin tao. Nếu mày không
đến xứ ấy, mày sẽ hối hận. Đối với bọn trẻ chúng mình còn có đâu sung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.