Carlo Collodi
Thằng người gỗ
Dịch giả : Bửu Kế
Chương 30
Đáng lẽ thành một đứa bé ngoan ngoãn,
thì Bích nô cô lại trốn đi với bạn nó là thằng Bạch lạp.
Lẽ tất nhiên Bích nô cô xin phép bà Tiên đi một vòng vào trong làng để
mời bạn hữu của nó.
Bà tiên nói:
- Con cứ đi mời các bạn của con để ngày mai đến dự tiệc, nhưng con
phải trở về trước khi trời tối, con nhớ không?
- Con xin hứa với mẹ, chỉ trong một tiếng đồng hồ là con đã trở về đây
rồi.
- Hãy coi chừng đấy! Đứa trẻ nào cũng hứa một cách sốt sắng, nhưng
không đứa nào chịu giữ lời hứa bao giờ.
- Nhưng con có giống những đứa trẻ khác đâu ? Khi nào con hứa lời gì
con sẽ giữ ngay lời hứa ấy.
- Nếu con không vâng lời, thì đáng kiếp con lắm.
- Sao vậy ?
- Vì những đứa trẻ nào không nghe những lời khuyên can của những
kẻ lịch duyệt hơn mình thì bao giờ cũng gặp hoạn nạn.
- Nhưng bây giờ thì con đã hiểu biết rồi, con không còn dại dột nữa.
- Ta chờ xem con nói có đúng không ?
Không nói thêm một lời nào nữa, Bích nô cô chào bà Tiên – bây giờ nó
xem như là bà mẹ ruột - rồi thì vừa nhảy, vừa hát, mở cửa ra khỏi nhà.
Không đầy nửa tiếng đồng hồ, nó đã mời xong bọn bạn của nó. Có nhiều
đứa vui lòng nhận lời lập tức, nhưng cũng có nhiều đứa kiếm cách từ chối
lấy lệ, nhưng khi biết rằng những chiếc bánh chấm vào cà phê để ăn hai bên
có phết bơ và có nhụy ở giữa thì chúng đồng thanh :
- Thế nào bọn tao cũng đến để mày được vui lòng.
Trong số bạn hữu, có một đứa Bích nô cô ưa và thích nhất. Thằng này có