THẰNG NGƯỜI GỖ - Trang 50

rồi nên leo lên cây sồi cao vút và ngồi trên một cành cây gần đọt. Hai tên
cướp cũng định leo thử nhưng chúng vừa lên đến lưng chừng thì đã phải tụt
xuống và ngã lăn ra đất, chân tay đều trợt cả ! Nhưng chúng vẫn không
chịu thua, nhặt củi khô để đốt. Chẳng bao lâu, gió vụt thổi, cây sồi cháy
phật lên như một ngọn đèn.
Bích nô cô không muốn chết như một con chim bồ câu quay. Nó đánh phóc
một cái nhảy xuống, rồi lủi vào đám ruộng nho.
Bọn cướp lại đuổi theo nó, như không biết nhọc mệt là gì.
Trời lần lần tỏ rạng, Bích nô cô đang chạy thì thấy trước mặt một ciá hố
rộng và sâu, nước đục ngầu như cà phê sữa.
Làm sao bây giờ ?
Nó đếm :
- Một … hai …ba … rồi thì đánh một phóc nhảy qua bờ bên kia.
- Bọn cướp cũng nhảy theo nhưng đến được nữa chừng thì rơi tõm
xuống hố, nước bắn lên tung toé.
- Bích nô cô bật cười, nhưng vẫn chạy :
- Giỏi đó ! Các ông tướng cướp ơi !
Bích nô cô tưởng chúng đã chết chìm mất rồi, nhưng khi ngảnh nhìn lại
thấy hai thằng kia vẫn mải miết chạy theo sau lưng nó, cái bao trùm trền
đầu, nước chảy xuống ròng ròng như hai cái thúng lủng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.