- Vì người ta muốn trừng phạt tao.
- Thế thì tốt lắm ! Tôi thỏa thuận với bác điều này cũng như tôi đã
thỏa thuận với Mê nê la ngày trước. Chắc bác không có điều gì đến nỗi phải
phàn nàn đâu !
- Thỏa thuận về việc gì thế ?
- Cứ như mấy lần trước, mỗi tuần tôi đến đây một lần để viếng cái
chuồng gà này. Chúng tôi bắt tám con thì chỉ ăn có bảy, còn một để phần
bác. Lẽ cố nhiên là bác phải giả vờ ngủ, và đừng sủa để đánh thức lão nhà
quê dậy.
- Trước đây các ngươi đã thi hành mưu kế ấy đối với Mê nê la à ?
- Vâng, chúng tôi với Mê nê la vẫn thỏa thuận với nhau như thế. Bác
cứ ngủ yên. Trước khi ra về thế nào chúng tôi cũng để lại đây, ở trước cái
cũi này, một con gà mái tơ to béo, vặt lông rồi để bác xơi buổi sáng. Sao ?
bác có đồng ý không ?
- Đồng ý chứ !
Bích nô cô gục gặc cái đầu như có ý dọa nạt và nói :
- Chốc nữa sẽ biết tay ông !
Lúc bốn con chồn đã chắc mẩm về công việc của mình, chúng liền thẳng
đến chuồng gà bên cạnh cũi chó, lấy móng chân và răng để mở cửa chuồng,
rồi cứ con này đến con khác lần lượt chui vào.
Lúc chúng đã vào hết rồi, bỗng nhiên nghe cánh cửa đóng sầm một tiếng
rất mạnh.
Chính Bích nô cô đã đóng cửa. Không những đóng mà nó lại còn lấy một
viên đá rất lớn chắn ra ngoài cho được chắc chắn. Rồi thì nó cất tiếng sủa.
Nó sủa in hệt một con chó.
Nghe tiếng sủa, bác nhà quê nhảy xuống giường, xách súng chạy ra cửa
sổ hỏi :
- Có gì lạ không ?
Bích nô cô đáp :
- Dạ có trộm.
- Chúng nó ở đâu ?