THÁNG SÁU TRỜI XANH LAM - Trang 121

“Anh yêu em, Vi Lam”. Giọng anh càng căng thẳng hơn, sợ sệt, yếu ớt

như một chiếc bình sứ mỏng.

Cô cảm thấy tim mình đau nhói. Cô biết, đây là nỗi đau ngọt ngào.

Ra khỏi quán bar, Vi Lam nhìn thấy Thiên Lãng.

Theo trực giác cô muốn trốn đi, chen vào dòng người một cách sợ hãi,

thầm cầu nguyện đừng để anh phát hiện.

Thế nhưng, đã không còn kịp nữa.

Thiên Lãng bước về phía họ, ánh mắt cười cười, trong tích tắc nhìn

thấy cô, ánh mắt đó trở nên lạnh giá như băng.

“Đúng lúc quá, em cũng ở đây à?”

Vi Lam miễn cưỡng chào hỏi, nụ cười trên môi cũng miễn cưỡng và

luống cuống. Đồng thời cô còn phát hiện ra rằng, bên cạnh anh cũng có một
cô gái trẻ, khoảng 20 tuổi, dáng người dong dỏng cao, váy hai dây màu
đen, mái tóc dài duyên dáng, đôi môi màu đỏ tía rất đậm.

“Đây là…?” Hứa Thiếu Hàm nhìn Thiên Lãng với vẻ nghi hoặc, sắc

mặt đối phương rất tệ, ánh mắt như muốn giết người.

“À, đây là anh của em”.

“Vậy hả?” Cô gái đó nhếch mép lên, lộ ra vẻ cao ngạo khiêu khích,

“anh Thiên Lãng, tại sao hai người chẳng giống nhau nét nào cả?”

Vẻ mặt rất không coi ai ra gì, giọng có chút gì châm biếm, lại là một

cô gái xinh đẹp ngông cuồng, được chiều quá nên sinh hư.

Hơn nữa, cô gọi anh là “anh Thiên Lãng!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.