THÁNG SÁU TRỜI XANH LAM - Trang 201

Lúc đến cửa phòng ngủ, cô “oẹ” một tiếng, nôn hết ra người anh.

“Oái, em nôn đâu không nôn, lại nôn trúng vào người anh! Chiếc áo

gió hàng hiệu này oan gia rồi! Anh than thầm trong lòng, đặt cô lên giường,
bật đèn.

Dưới ánh đèn sáng rực, gương mặt cô trắng bệnh trông rất sợ, trán lấm

tấm mồ hôi.

Cảm giác say khó chịu thế nào, Thiên Lãng biết rõ hơn ai hết. Anh cố

gắng chịu đựng, thu dọn bãi nôn cho cô, rửa ráy cho cô, thay cho cô áo
ngoài bẩn, sau cùng là mặc quần áo ngủ vào cho cô.

Sau khi thu dọn sạch sẽ, Thiên Lãng đắp chăn cẩn thận cho Vi Lam,

cởi áo gió ra, đi vào nhà tắm.

Tắm xong, anh không quay về phòng ngủ của mình, mà ngồi trên đầu

giường cô, pha một cốc trà, lặng lẽ uống.

Đã bốn giờ sáng rồi, nghe thấy mấy tiếng chim hót.

Nhìn ra ngoài cửa sổ, loáng thoáng có người đi lại, cảnh vật tĩnh lặng.

Thiên Lãng quay đầu lại, trên chiếc giường rộng, Vi Lan nằm nghiêng

cuộn tròn người. Anh nghe nói người có tư thế ngủ như thế, thiếu cảm giác
an toàn.

Cô ngủ không ngon, mày cau lại, rất khổ sở. Lông mi dài và cong, còn

hơi rung rung.

Chuyện gì khiến cô phải uống nhiều rượu như vậy? Có liên quan với

cú điện thoại ngày hôm qua ư? Thiên Lãng trầm tư suy nghĩ. Vi Lam đột
nhiên động đậy, đưa tay ra ngoài chăn.

“Sao vậy, em khó chịu ở đâu?” Anh cúi người xuống hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.