THÁNG SÁU TRỜI XANH LAM - Trang 327

“Thẩm Hạo Thiên, anh cũng phải hạnh phúc!” Vi Lam nói rất chân

thành, cô thực sự cảm thấy ấm lòng khi có được một người bạn như thế.

“Anh còn có thể hạnh phúc nữa không?” Tiếng cười của Thẩm Hạo

Thiên xen lẫn vẻ chua chát.

“Đương nhiên là có thể rồi. Điều kiện của anh tốt như thế…” Cuối

cùng cô không kìm chế được nữa nói, “một thời gian rất dài, mẫu người
đàn ông lý tưởng trong lòng em phải là người như anh. Không nhất thiết
phải rất đẹp trai, nhưng dịu dàng, khoan dung, điềm đạm, thông minh, đồng
thời lại rất thấu hiểu người khác. Nếu chúng ta gặp nhau sớm một chút, có
khi đến giờ đã lấy nhau rồi”.

“Được gặp một người có duyên với mình trong thời điểm thích hợp, là

niềm hạnh phúc của cả cuộc đời; Được gặp một người có duyên với mình
trong thời điểm không thích hợp, chỉ là một tiếng thở dài.” Thẩm Hạo
Thiên tiếp tục hỏi, “Tần Thiên Lãng đâu? Anh ấy là có duyên với em mà
em được gặp trong thời điểm thích hợp ư?”

Câu nói này, dường như hỏi thấu vào tim Vi Lam.

Cô thẫn thờ, quên cả trả lời.

“Phật nói, mười năm tu hành ngồi cùng thuyền, trăm năm tu hành

chung gối ngủ . Do anh tu hành chưa đủ thời gian, kiếp này chỉ được gặp
gỡ với em, không thể trở thành người bạn đồng hành trong suốt cuộc đời…
Hãy cầu mong có kiếp sau, chỉ có kiếp sau!” Nói xong, Thẩm Hạo Thiên
liền nhẹ nhàng cúp máy.

Đầu bên này điện thoại, nghe thấy câu nói này, Vi Lam ra sức lắc đầu.

Không được, ngay cả kiếp sau em cũng đã hứa với Thiên Lãng từ lâu

rồi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.