THÁNG SÁU TRỜI XANH LAM - Trang 362

“Người giả vờ đó phải là anh mới phải? Hai mẹ con anh hợp tác với

nhau lừa em, đầu tiên là nói anh chết, sau đó là mất trí nhớ. Chẳng qua là
em ăn đũa trả đũa mà thôi”.

“Giỏi lắm, ăn đũa trả đũa!” Anh nghiến răng nói, bước lên một bước,

ôm chặt cô vào lòng.

Vi Lam sững người một lát rồi lập tức trở về với thực tại, trên môi nở

một nụ cười đắc ý như trẻ con.

“Thiên Lãng, cuối cùng anh đã chịu yêu em trở lại rồi ư?”

“Tình yêu của anh đối với em, giống như hô hấp vậy, không được

dừng lại một phút nào!” Thiên Lãng ôm chặt cô, giống như khắc cô vào cơ
thể mình.

Trong khoảnh khắc ban nãy, anh tưởng rằng mình sẽ mãi mãi mất cô.

Cả người bị bổ thành hai phần, nỗi đau và nỗi sợ hãi xé nát tim gan đó, đè
anh khiến anh không thể thở được.

Cơ thể Vi Lam khẽ run lên.

Cô vội vàng ôm chặt bờ vai rộng rãi của anh, tham lam tận hưởng thứ

mùi quen thuộc trên người anh, tận hưởng vòng tay ấm áp của anh.

Trong buổi trưa với ánh nắng gay gắt này, Vi Lam biết, mình lại có

được anh rồi.

Sự mệt mỏi của cô, nỗi cô đơn của cô, mọi sự lo lắng và sợ hãi đều đã

đi xa. Bờ vai mạnh mẽ rắn chắc của anh, dường như là nơi an toàn nhất ấm
áp nhất thế gian.

“Chú Tần, cô gái xinh đẹp, lêu lêu xấu hổ quá!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.