THÀNH CÁT TƯ HÃN - Trang 130

được nhiều ước vọng dễ dàng thì nay chắc chắn những tai họa lớn lao nhất
sẽ bao phủ lên cuộc đời của ông; cuộc thoái binh ra khỏi miền Tây Ba-tư là
một khởi đầu...”

Mohammed vừa tới thành Samarkande thì có mã khoái từ Otrar - một tiền
đồn quan trọng ở biên thùy phía Bắc - về báo tin:
- Quan thống đốc vừa mới bắt giam một thương đoàn vì có bọn thám tử
Mông-cổ trà trộn trong số con buôn Hồi giáo.
Quốc vương liền hạ lịnh:
- Giết sạch chúng nó đi! (1218)
Nhà chép sử Ba-tư viết tiếp: “Ban lịnh trên chẳng khác gì quốc vương đem
cái đầu của mình ra để đánh cuộc. Một giọt máu của người Mông-cổ đổ ra
thì thần dân của ông phải trả lại bằng một sông máu; một cái đầu rụng
xuống phải trả bằng mấy mươi vạn cái đầu khác và mỗi đồng tiền tịch thu
của họ phải trả bằng mấy trăm tạ vàng”.

Viên thống đốc Inaltchik liền chiếu lệnh đoạt tất cả những bảo vật cùng
hàng hóa của đoàn buôn rồi sai giết tất cả 150 người gồm có những thương
nhân, những người theo phục dịch, những người dẫn đạo. Chỉ có một tên
nô lệ trốn thoát được và tới báo cho một tiền đồn Mông-cổ hay. Tức tốc hắn
được đưa về tận viên môn tường thuật mọi sự cho đại hãn rõ.

Thành-Cát-Tư-Hãn không tin rằng một vị quốc vương đã long trọng cam
kết để cho thương nhân hai nước qua lại buôn bán tự do mà bây giờ lại đột
nhiên phản bội trắng trợn như thế. Đây chắc là viên thống đốc tự động làm
mà quốc vương không hay biết.

Ông liền gởi một sứ đoàn qua yết kiến quốc vương yêu cầu phải nạp kẻ sát
nhân cho Mông-cổ.

Ala-Ed-Din-Mohammed, “bóng của Allah trên mặt địa cầu” khi nghe sứ
giả yêu cầu như thế vẫn ngỡ rằng mình nghe nhầm! Thứ đồ cẩu tặc, thứ tù

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.