THÀNH CÁT TƯ HÃN - Trang 69

Quân Nãi Man thấy địch không có tinh thần chiến đấu, ngựa lại gầy yếu,
mỏi mệt liền ồ ạt tiến công. Thật ra Bai-Bu-Ka đã định nhử quân Mông Cổ
vào sâu hơn nữa tới một hiểm đạo có quân mai phục; nhưng kỷ luật của họ
lỏng lẻo, bọn tướng không tuân lệnh khả hãn, cho rằng quân số của địch ít
hơn, trang bị lôi thôi không có gì đáng sợ. Tướng Rô-Ri-Su nói với Bai-Bu-
Ka: “Hồi thân phụ của Ngài còn sống làm gì địch quân nhìn thấy lưng
chúng ta được. Nếu Ngài có sợ thì trở về yên ấm với vợ con. Chúng tôi
quyết trừng trị bọn Mông Cổ này, sẽ gom lại và lùa về đây như một đàn
trừu cho Ngài xem.”

Bị chạm tự ái, Bai-Bu-Kai gầm thét lên ra lệnh tiến quân, quyết giết sạch kẻ
địch chấm dứt chiến cuộc.

Quân Mông-Cổ đã dàn sẵn thế trận; cánh Trung quân do Cát-Xa chỉ huy có
nhiệm vụ đương đầu mũi nhọn tấn công của Nãi Man; Thiết Mộc Chân
đích thân chỉ huy một cánh quân khác quấy rối địch và phản kích trở lại.
Mông Cổ bí sử dành một đoạn tả lại chiến trận này như sau:
“Bai-Bu-Ka bị thương nặng, bọn tả hữu phải chở y lên nằm trên triền đồi.
Y vẫn theo dõi mặt trận và lấy làm lo ngại hỏi Trác Mộc Hợp:
- Bọn tướng đang đuổi quân ta như chó sói đuổi bầy trừu kia là ai vậy?
Trác Mộc Hợp đáp:
- Đó là bốn con chó nuôi bằng thịt người của Thiết Mộc Chân. Hắn phải
dùng xích sắt cột chúng nó vì chúng có răng bén, móng nhọn với trái tim
sắt đá; chúng dùng mã tấu để khiển ngựa, phi nhanh như gió cuốn; ngoài
mặt trận chúng chỉ uống sương và thịt người. Bây giờ được tháo xiềng
chúng tha hồ cắn xé vậy mà mõm vẫn còn rỏ dãi. Bốn con chó đó là Triết
Biệt, Bác Nhĩ Truật, Gia Luật Mễ, Tốc Bất Đài.
Bai-Bu-Ka lại hỏi:
- Còn người nào ở phía sau mặt trận đang phi ngựa tới dáng nom như con
diều hâu đói kia?
Trác Mộc Hợp đáp:
- Thiết Mộc Chân đấy! Hắn thuộc thứ người mình đồng da sắt. Quả hắn là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.