THÀNH CÁT TƯ HÃN VÀ SỰ HÌNH THÀNH THẾ GIỚI HIỆN ĐẠI - Trang 74

hạ lưu sông Onon tới vùng đất mùa hè, họ dự định bỏ Ha Nguyệt

Luân và con cái của cô lại.

Theo Bí sử, khi bộ tộc rời đi và bỏ rơi hai người phụ nữ cùng bảy

đứa trẻ, chỉ có một ông già từ một gia đình cấp thấp trong tộc to

tiếng phản đối việc họ làm. Điều xảy ra sau đó có lẽ đã để lại ấn

tượng sâu sắc với Thiết Mộc Chân: một trong những người Thái

Xích Ô đang rời đi hét trả rằng ông lão không có quyền phê phán họ,

rồi quay ngược lại và dùng giáo đâm chết ông. Khi nhìn thấy cảnh

này, cậu bé Thiết Mộc Chân, khi đó chưa đầy mười tuổi, được cho

là đã chạy tới để cố giúp người đàn ông đang hấp hối; bất lực, cậu

chỉ có thể khóc vì uất ức và tức giận.

Ha Nguyệt Luân đã tỏ ra rất sáng suốt lúc bị bắt cóc một thập

niên trước; và giờ, khi sóng gió lại ập tới, tinh thần quyết đoán và sự

mạnh mẽ của cô vẫn bộc lộ rõ. Cô nỗ lực một cách khiêu khích và

dữ dội lần cuối để khiến tộc Thái Xích Ô thấy nhục nhã mà giữ gia

đình bà lại. Khi cả tộc rời trại, cô lấy Dải cờ thiêng của người chồng

đã mất ra, lên ngựa, và đuổi theo họ. Giơ Dải cờ thiêng cao quá đầu

và mạnh mẽ vẫy nó giữa không trung, cô phi ngựa quanh những kẻ

đang bỏ đi. Việc Ha Nguyệt Luân vẫy dải cờ của người chồng quá

cố không chỉ là đang vẫy biểu tượng của anh ta, mà còn là giương

chính linh hồn anh ta ra trước mắt những người cùng tộc đang bỏ

rơi họ. Chúng đúng là đã thấy nhục nhã trước sự hiện diện của linh

hồn anh ta và lo sợ sẽ bị các thế lực siêu nhiên trả thù, nên đã tạm

thời quay về trại. Sau đó, đợi khi đêm đến, chúng lẻn đi từng người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.