THANH CUNG MƯỜI BA TRIỀU - Trang 557

suốt cả tỉnh Dương Châu ai cũng biết nhà họ Uông có cái vưu vật ấy. Chính
Uông Như Long thấy nàng đẹp quá cũng phải muôn phần thưởng quý, thịt
để trước miệng mèo đấy nhưng vẫn chưa nỡ vùi liễu dập hoa. Bởi vậy
Tuyết Như tuổi đã mười tám mà ngọc đẹp chưa từng mang vết.
Phen này, Uông biết tin hoàng đế Nam du, bèn nói với quan tổng đốc xin
đem toàn bộ gánh hát đến mua vui cho hoàng đế.
Hôm Thái hậu và hoàng thượng lên đường quả là một ngày hội lớn. Từng
đàn thuyền ngự trương buồm nhấp nhô, liên tiếp kéo đi. Suốt dọc đường,
kiếm mang hoa rước, tinh kỳ phất phới, chẳng mấy chốc đã tới Thanh
Giang. Đám quan lại, thân sĩ hai bờ, chân đi giầy, tay cầm hốt, khúm núm
đứng chực ở mũi thuyền đón giá.
Quan tổng đốc tâu có Thuỷ trúc viện của Giang thân sĩ là nơi có thể nghỉ
chân, Hoàng đế liền truyền lệnh rời xa giá, đầu người nhấp nhô, ngựa xe
rầm rộ, tiếng sênh phách đờn ca vang dậy. Ngoài vườn quân lính cầm giáo
mác đứng nghiêm trang, Giang Hạc Đình chạy tới chạy lui toát mồ hôi trán,
cố lo liệu đầy đủ mọi thứ. Hoàng đế mời Thái hậu dự yến xem hát.
Thấy cô đào Huệ Phong hát hay múa giỏi, ngài hết sức khen thưởng. Mãi
tới lúc mặt trời xế bóng, ngài mới cùng Thái hậu lên kiệu về thuyền. Huệ
Phong thấy mình được hoàng đế ưa thích, tin tưởng thế nào ngày mai cũng
được thưởng tứ, cho nên trong lòng mùng rỡ lắm. Bọn quan viên lớn nhỏ
địa phương ai cũng tưởng vậy, đã ngỏ lời mừng trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.