THANH CUNG MƯỜI BA TRIỀU - Trang 571

Pháp Khánh nói:
- Ấy là kiến thì quyết! Phật nào? Phật nào?
Hoàng đế nghe xong phá lên cười lớn, rồi bảo Pháp Khánh ngồi lên kiệu
cùng tới chùa Tịnh Từ.
Nhà sư tru trì chùa Tịnh Từ là Huệ Lâm, đã đứng lại cửa chùa đón giá.
Hoàng đế bước vào chùa, lễ phật xong bèn cùng hai hoà thượng trèo lên núi
Ngô Sơn, đứng trên ngọn cao nhất nhìn thấy thuyền bè đi trên sông xuôi
ngược rất nhiều. Ngài bỗng hỏi Huệ Lâm:
- Hoà thượng biết trên sông có bao nhiêu thuyền bè qua lại?
Huệ Lâm chẳng cần suy nghĩ tính toán, nói ngay:
- Chỉ có hai chiếc!
Hoàng đế chưng hửng, nhất thời chẳng thế nào hiểu nổi.
Huệ Lâm giải thích giùm ngài:
- Hai chiếc thuyền đó, một là tranh danh, một là đoạt lợi.
Hoàng đế lại hỏi:
- Hoà thượng mà cũng biết đoạt danh lợi ư?
Huệ Lâm nói:
- Hoà thượng không thấy danh lợi, bởi vậy mới thấy được bọn người danh
lợi trong hai chiếc thuyền kia. Bọn người trong hai chiếc thuyền kia thấy
được danh lợi, bởi vậy mới không thấy được những người ngoài hai chiếc
kia.
Hoàng đế nghe xong gật đầu nói:
- Pháp Khánh chính là Huệ Lâm, Huệ Lâm chính là Pháp Khánh.
Qua ngày hôm sau, hoàng đế lại đưa Pháp Khánh và Huệ Lâm tới chùa
Thiên Trúc. Nhà sư trụ trì chùa này tên gọi Thập Đắc. Hồi đó trời đã sang
thu. Tháng tám. Thời tiết tuy có nóng nhưng vườn hoa mộc tê chùa Thiên
Trúc đang độ nở bông.
Hoàng đế bỗng dưng hỏi Thập Đắc:
- Hoà thượng ngửi thấy mùi hương mộc tê không?
Thập Đắc đáp:
- Đấy là hương. Đấy chẳng phải mộc tê. Đấy là mộc tê. Đấy chẳng phải
hương. Đấy chỉ là hai phần đoạn mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.