THANH CUNG MƯỜI BA TRIỀU - Trang 768

Long cách bèn tới phòng Dự Vương, chìa ra chiếc cúc áo và hỏi:
- Chiếc cúc này của Vương gia phải không?
Tuy đã mất cái cúc này, nhưng Dự Thân vương quả chưa hề biết. Thấy
Long Cách thân vương hỏi, Vương bèn đáp:
- Phải! Chiếc cúc này vốn do Hoàng thái hậu ban thưởng cho. Năm đó vào
cung chúc thọ, bà tự tay ban cho nên trên đó mới có khắc chữ tên của tôi là
thế. Thuần thân vương, Đoạn Thân vương cũng được bộ cúc như tôi vậy.
Vì đó là vật thưởng của thái hậu, nên tôi rất quý, đem khâu vào chiếc áo
choàng. Nay Vương gia đột nhiên hỏi tới chiếc cúc đó là có ý gì?
Long Cách thân vương nói:
- Vương gia đánh mất một chiếc cúc, Vương gia đã biết rồi chứ?
Dự Vương nghe xong mắt bỗng trợn ngược lên, rồi ra vẻ suy nghĩ lung
lắm. Long Cách Thân Vương lại hỏi:
- Tôi vừa tìm giúp cho Vương gia đó!
Dự vương vội hỏi lại:
- Tìm giúp! Tìm ở đâu vậy?
Long Cách Thân Vương đáp:
- Tìm được ngay trong lòng bàn tay xác chết của con a đầu Dân Cách đấy!
Dự vương vừa nghe xong câu nói, sắc mặt bỗng biến đổi hẳn, đỏ gay lên
được vài giây rồi bỗng biển thành xám ngoét.
Thì ra lúc cưỡng hiếp Dân Cách, Vương đã bị nó giật đứt mất một cái cúc
mà không hay biết. Nay bỗng thấy Long Cách thân vương đột ngột nói vậy,
lời lẽ Vương đâm ra luống cuống, hết thế che chống, tay chân Vương run
lên, không biết đặt đâu cho yên nữa.
Long Cách thân vương nhìn qua đã biết Dự Vương phạm tội mười phần
mười rồi, ông liền quát:
- Bắt lấy!
Tức thì mười mấy tên sai dịch xông tới giữ chặt lấy Dự vương và lôi ra
khỏi phủ…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.