THANH CUNG MƯỜI BA TRIỀU - Trang 905

Đã thế, Huệ Trưng lại còn bị cái bệnh nghiền, bao nhiêu tiền đều chui tọt
vào nõ của cái dọc tẩu nọ. Cũng chính nó còn làm hại Trưng thêm nữa, bởi
quan tuần họ Nhan vốn thâm thù bệnh này, nay ông rõ Trưng có tính bê tha
nghiện ngập, lại càng chán ghét già, khiến từ đó ông không thèm để ý tới
nữa. Có điều khiến ông vẫn còn nhân nhượng, không dâng sớ đàn hặc Huệ
Trưng, đó là vì Trưng vốn ty viên trong Kỳ tịch.
Huệ Trưng thất nghiệp luôn ba năm, tục ngữ có câu "Miệng ăn núi lở", thật
là đúng ở trường hợp này. Còn chút ít tiền dành dụm cuối cùng đều hết
sạch, đến nỗi phải đi vay để độ nhật, về sau không vay mượn được, cầm
bán mãi đến sạch nhân, đến miếng ăn cũng lần không ra nữa.
Mẹ con Lan tiểu thư bốn người cả thảy nhiều bữa phải chịu đói, chịu rét.
Lan tiểu thư vốn thích trưng diện, thích ăn chơi, thích phồn hoa náo nhiệt,
nhưng chẳng may gặp gia cảnh thê lương như vậy thì làm sao dám đòi này
đòi nọ để tiếp tục như thế nữa. Với tuổi mười lăm, mười sáu, tuổi dậy thì
của cuộc đời son trẻ ngây thơ, Lan Nhi đã phải chịu cái cảnh túng quẫn, kể
tội nghiệp thật! Đã có nhiều lần cô nhìn hình bóng trong gương mà tự
thương mình.
Lan tiểu thư càng lớn thì sắc đẹp càng mặn mà. Với nhan sắc đổ nước
nghiêng thành, da trắng như tuyết, mặt xinh như ngọc mà hằng ngày phải
chịu cái cảnh đầu bù tóc rối, áo quần lam lũ, một gáo nước lại một gáo bùn,
hỏi sao nàng chẳng oán than buồn khổ. Cứ mỗi lần xúc động can trường,
thương xót thân mình, nàng lại chạy xuống bếp trốn trong các góc kẹt để
khóc ròng, khóc cho vơi hết nỗi khổ, nỗi buồn.
Bà Đông Giai thấy con gái đẹp xinh như đoá hoa hải đường trên cành xuân
thế kia mà phải chịu cái cảnh nghèo túng khố sở, cũng không nhịn nổi nữa,
thế là bà chạy tới gây chuyện cãi lộn với chồng. Thực ra, ông Huệ Trưng
thấy vậy cũng làm sao không thương, nhưng cùng quẫn đến hết mức rồi,
đành chịu chứ biết làm sao hơn?
Đã đến lúc quá quẫn, nào là tiền nhà, tiền cửa, nào là tiền gạo, tiền muối,
trăm thứ tiền đòi hỏi, gia đình Huệ Trưng y như nằm trên chiếc chảo rang.
Đã thế, ông Trưng lại thiếu thuốc hút. Cái thứ thuốc phiện bữa có bữa
không, thất thường rõ rệt, lại thêm lo buồn sầu khổ tứ phía dồn về, ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.