THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 101

này đó."

"Mẹ chỉ hay nghĩ lung tung. Cô bảo mẹ không biết thì đừng có mà lo

chuyện bao đồng."

"Thế ở nhà anh thì sao? Mấy người hàng xóm thế nào, họ có dòm ngó

hay nói gì không?"

"Ai biết. Anh chẳng mấy khi gặp hàng xóm, nên anh chịu. Cũng

không thấy Hanae nói gì. Nhưng hình như cảnh sát cũng đi hỏi thăm mấy
nhà xung quanh, nên khó có chuyện họ không phát hiện ra." Fumiya đáp,
giọng nói vẫn đều đều như kể lại chuyện của người khác.

Yumi hít sâu một hơi.

"Vậy em hỏi thêm một câu thôi. Anh có nghĩ đến nhà mình không?

Em và mẹ chẳng hạn."

Fumiya nhăn mũi lại, đưa ngón tay nhu nhu điểm trên sống mũi, "Sao,

anh làm phiền gì nhà mình à?"

"Em thì không sao, bên cảnh sát có đến hỏi em, nhưng không hỏi đến

người quen bạn bè của em. Nhưng mẹ thì khác. Họ hàng nhà mình nói mẹ
nhiều lắm. Rằng phải bảo anh nhanh mà ly hôn đi. Các cô các bác còn nói
cứ thế này sẽ ảnh hưởng đến tương lai của em nữa, vì ba vợ anh trai mình
là kẻ giết người. Riêng chuyện đó thôi đủ để ai định cầu hôn em cũng ngần
ngừ."

Fumiya thở dài, đặt một tay lên bàn, ngón trỏ liên tục gõ gõ xuống mặt

bàn như thể hiện sự bực mình, "Thế anh cắt đứt quan hệ là được chứ gì."

"Hả? Anh nói gì đấy. Ai với ai cắt đứt quan hệ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.