THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 133

Câu trả lời dứt khoát đó xuất phát từ mong muốn được biết tường tận

về vụ án của chính anh. Mặc dù Sayama đã có lời rằng "Sau khi mọi việc
ổn thỏa, tôi sẽ đến tận nơi cảm ơn anh" nhưng quả nhiên viên thanh tra
không hề liên lạc thêm lần nào nữa.

Bà Satoe hẹn gặp anh ở sảnh tiếp khách của một khách sạn ở

Shinjuku. Bà mặc bộ vest màu xanh thẫm, đi cùng một người đàn ông
khoảng ngoài 40 tuổi, có lẽ cũng bằng tuổi Nakahara. Người đàn ông đeo
kính, trông dáng vóc có vẻ là nhân viên ngân hàng. Hai người đứng lên
khỏi ghế sô pha khi nhìn thấy Nakahara lại gần.

Bà Satoe giới thiệu hai người đàn ông với nhau. Người kia là luật sư

tên Yamabe, anh ta từng cùng Sayoko hoạt động trong Hội gia đình nạn
nhân.

Nakahara ngồi xuống ghế, gọi người phục vụ ở gần nhất và yêu cầu

một tách cà phê. Bà Satoe và ông luật sư đã gọi đồ uống trước đó.

"Xin lỗi anh nhé, anh bận như thế mà tôi lại hẹn ra đây." Bà Satoe áy

náy.

"Không có gì đâu mẹ, con cũng muốn biết nữa. Thế mẹ muốn nói cho

con biết chuyện gì ạ?" Nakahara nhìn thẳng về phía hai người đối diện.

Yamabe ngập ngừng bắt đầu giải thích:

"Không biết anh Nakahara có biết về cơ chế tham gia đối với người bị

hại không?"

"Cơ chế tham gia đối với... à cái đó tôi có biết. Ý anh là cơ chế cho

phép người bị hại hoặc gia đình người bị hại đứng trước tòa làm nhân
chứng phải không? Cơ chế đó hình như được chính thức công nhận sau khi
phiên tòa xét xử vụ án của gia đình tôi vừa kết thúc."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.