THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 144

"Anh nói cũng đúng. Để tôi về nói với ông ấy là anh Michimasa nói

vậy."

Nakahara nghiêng nghiêng cốc cà phê trên tay, nhớ lại khi phiên tòa

xét xử vụ án của Manami, anh và Sayoko cũng gầy rộc cả người.

Sau khi chia tay với bà Satoe, anh quyết định ghé quán cơm quen ăn

tối rồi mới về nhà. Vào cái đêm Sayoko bị giết hại, anh có chứng cứ ngoại
phạm ăn cơm tại quán này. Sau khi được biết về vụ án, anh không đến quán
nữa nhưng từ hai tuần trước anh bắt đầu quay lại. Nhân viên quen trong
quán nhìn thấy anh đến cũng không nói gì, có lẽ cảnh sát không điều tra
đến đây.

Anh chọn chỗ ngồi ở một bàn dành cho bốn người, gọi một suất cơm

theo ngày. Suất cơm này giúp anh mỗi ngày đều có thể ăn các món khác
nhau dù là ăn ở quán. Món chính trong thực đơn hôm nay là cá sòng tẩm
bột rán.

Nakahara để bản thảo của Sayoko lên mặt bàn, định bụng vừa ăn vừa

đọc. Nhưng mới chỉ đọc đến phần vào đề, anh liền dừng lại. Nội dung viết
trong bản thảo này không phải thứ có thể đọc giết thời gian trong lúc ăn
cơm. Trong từ câu chữ anh cảm nhận được quyết tâm cũng như tâm niệm
của Sayoko.

Những người ủng hộ cho luận điểm xóa bỏ án tử hình, họ không hề

biết đến nạn nhân của tội ác - anh nhớ lại trong đầu câu văn vừa đọc được.

"Thân nhân người bị hại mong muốn án tử hình không chỉ đơn thuần

vì lý do muốn trả thù. Hãy thử tưởng tượng, những người có người thân
yêu bị giết hại, họ đã phải trải qua nỗi đau đớn nhường nào để có thể chấp
nhận sự thật. Hung thủ chết đi không có nghĩa là nạn nhân sẽ sống lại.
Nhưng, vậy họ mong muốn cái gì? Thân nhân người bị hại phải làm gì để
được cứu rỗi khỏi nỗi đau? Họ muốn có án tử bởi họ không biết phải bấu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.