THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 170

Hai người xuống ở ga Toritsu Daigaku, bước dọc qua hàng quán trên

con phố nhộn nhịp. Đây mới là lần thứ hai Yumi đến nhà Fumiya, lần đầu
tiên cô cũng đến cùng bà Taeko. "Con trai mẹ mới mua nhà, mẹ phải đến
xem sao chứ", nói vậy nhưng thực ra lúc đó trong lòng bà vô cùng phổng
mũi về khả năng của con trai. Bản thân Yumi cũng nghĩ anh mình thật giỏi.
Khi đó, bọn họ vẫn không biết Hanae vẫn còn một người cha trên đời.

Đi qua khu phố buôn bán, rẽ qua vài khúc quanh, quang cảnh đường

phố thay đổi trong chớp mắt. Họ đang ở trong một khu dân cư nhiều cây
xanh, với nhiều ngôi nhà sang trọng.

Cuối cùng hai mẹ con cũng đến trước cửa ngôi nhà ấm cúng màu trắng

của Fumiya. Yumi bấm chuông, chỉ sau vài giây, tiếng vâng yếu ớt của
Hanae vang lên.

"Là em Yumi đây ạ."

"À ừ, em vào đi."

Cô đã báo trước cho gia đình anh trai chuyến viếng thăm này. Yumi

quay lại phía sau nhìn mẹ mình, khẽ gật đầu, bấm nút mở cửa.

Cửa nhà vừa mở, Hanae đã bước ra, chắp hai tay trước mặt, cúi thấp

người:

"Mẹ, Yumi, đã lâu con không gặp mẹ và em."

Quả thật, cũng rất lâu rồi cô mới gặp lại người chị dâu này. Hanae lộ

rõ vẻ mệt mỏi. Da mặt sạm đi, trang điểm qua loa, gương mặt vốn không có
nét gì nổi bật như già đi thêm một bậc.

"Cô có khỏe không? Chuyện ba cô chắc cũng làm cô mệt mỏi nhiều."

Bà Taeko lên tiếng, trái ngược với lời nói ra từ miệng, trong ánh mắt nhìn
con dâu không có lấy một tia dịu dàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.