THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 171

Nhưng Hanae chỉ tiếp tục cúi thấp người, "Con cảm ơn mẹ. Con cũng

xin lỗi chuyện ba con gây ra đã làm phiền đến ba mẹ và em."

Yumi và mẹ bước vào nhà thì thấy bé Sho đang chơi trong sảnh.

Thằng bé mặc áo phông trắng, quần soóc đỏ, trên tay cầm một con rô bốt.

"Bé Sho đấy à. Cháu lớn nhanh quá." Bà Taeko lên tiếng gọi thằng bé.

Nhưng thằng bé không hề đáp lại tiếng nào, chỉ ngước nhìn bà Taeko

và Yumi bằng vẻ mặt vô cảm.

"Sho, con chào bà đi chứ." Hanae khẽ mắng.

"Cháu chào bà," thằng bé nhỏ giọng nói, rồi chạy nhanh về cuối hành

lang, mở cửa phòng lẩn nhanh vào rồi đóng mạnh lại.

"Có vẻ thằng bé không thích người bà này rồi." Bà Taeko châm chọc,

"Cũng phải, tôi cũng ít gặp nó mà."

"Con xin lỗi," Hanae cố thu người lại.

Trẻ con vốn nhạy cảm, lại thành thật mà, Yumi tự nhủ, một đứa trẻ sẽ

không mở lòng với người mang theo nghi kị tiếp cận nó.

Vậy nhưng, điều này càng khẳng định thêm, bé Sho không hề giống

Fumiya. Không biết có phải vì cô vừa đọc bản báo cáo kia không, mà suy
nghĩ này càng chắc chắn hơn.

Hanae đưa hai mẹ con vào phòng khách nằm ngay trước phòng Sho

vừa chạy vào. Phòng khách được ngăn với phòng bếp bên cạnh bằng một
tấm cửa đẩy, lúc này bé Sho đang ở ngay bên phòng bếp.

Trong phòng có một chiếc bàn và ghế mây bày xung quanh, Fumiya

đã ngồi sẵn trong đó, đang làm gì đó với chiếc máy tính bảng đặt trên đùi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.