THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 274

Vợ Nishina đang đứng ngay ở thềm cửa ra vào. Anh biết người này

tên là Hanae, vì đã đọc bức thư Nishina viết cho gia đình Sayoko.

"Mời anh vào trong nhà," vừa nói cô vừa mỉm cười, nhưng nụ cười đó

nhìn thế nào cũng thấy gượng gạo. Có lẽ cô gái này ít tuổi hơn Nishina một
chút, so với cô gái tên Iguchi Saori anh vừa gặp, người này quá bình
thường.

"Đột nhiên đến làm phiền thế này, tôi xin lỗi." Nakahara hơi cúi đầu.

Cô gái đưa anh vào căn phòng ngay bên tay trái hành lang, trong căn

phòng đặt một chiếc bàn, xung quanh bày ghế mây. Phía ngoài cửa sổ kính
có thể nhìn thấy một khu vườn nhỏ, trong vườn là một chiếc xe đạp ba
bánh.

"Anh chị có cháu rồi nhỉ."

"Con trai chúng tôi năm nay lên 4 tuổi. Nó nghịch lắm." Nishina đáp.

"Hôm nay cháu nó ở đâu?"

"Chúng tôi gửi cháu rồi. Nó còn nhỏ, hay quấy, nếu ở nhà thì chúng ta

khó có thể nói chuyện được. À mời anh ngồi." Nishina đưa tay hướng về
một cái ghế.

"Tôi xin thất lễ," nói rồi Nakahara ngồi xuống. Nishina cũng ngồi

xuống phía đối diện.

Nakahara nhìn một lượt căn phòng. Trên giá sách chủ yếu là sách kỹ

năng và tiểu thuyết, có một vài quyển sách tô màu nằm lẫn trên giá. Trên tủ
trang trí là lọ hoa trang nhã và vài con rô bốt đồ chơi.

Không khác gì gia đình bình thường, anh thầm nghĩ. Không như

Iguchi Saori, Nishina Fumiya đã tạo dựng một gia đình bình thường sau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.