THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 298

"Ừ ha."

Trên sàn là bộ quần áo mặc ở nhà lúc trước của Fumiya. Có lẽ cậu ta

đã dự đoán trước mà mang theo đồ để thay. Quả nhiên trong tình huống
nào, cậu cũng là người chuẩn bị kĩ càng mọi chuyện.

Bọn Saori nghỉ một lúc rồi cùng nhau rời khỏi nhà. Fumiya có nói cậu

sẽ đi một mình, nhưng Saori khăng khăng muốn đi cùng. Cô bé không
muốn đẩy hết mọi chuyện cho cậu ta. Vừa mới sinh nhưng ngay lập tức đã
đi lại được, có lẽ cô bé phải cảm ơn cơ thể tràn đầy sức trẻ này.

Đích đến cũng đã có. Cả hai lên xe buýt ở ga Fujinomiya, xuống ở

trạm Kawaguchiko, rồi lại chuyển sang xe buýt khác. Trên xe, Fumiya ôm
cẩn thận ba lô trước ngực, trong đó có cả cái túi ni lông đen đó.

Đó là lần đầu tiên cả hai đi đến Aokigahara. Hai đứa không biết đó là

nơi thế nào. Fumiya chỉ nói đó là nơi thích hợp để giấu xác chết.

"Chỗ đó nổi tiếng là chỗ để tự sát, nếu bị lạc thì khó mà ra được. Nếu

mình chôn nó ở trong đó thì chắc không ai tìm ra đâu." Cậu nói với vẻ mặt
u ám.

Đến đấy mới biết, đó quả là một nơi khủng khiếp. Là một biển rừng.

Nhìn hướng nào cũng chỉ thấy những rặng cây um tùm đan xen nhau rùng
rợn.

Cả hai đi một đoạn dọc theo lối đi rừng, nhìn xung quanh xem có

người nào không.

"Chôn ở chỗ này nhé." Fumiya hỏi, Saori đồng ý.

Cậu lấy ra từ trong túi một cuộn dây ni lông, buộc lên một cành cây

gần đó. Cậu buông một tiếng đi thôi rồi cả hai cùng bước sâu vào rừng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.