THÁNH GIÁ RỖNG - Trang 297

Trên tay cậu là một sinh vật kì lạ. Mặt nhăn nheo, hai mắt sưng húp,

tay chân so với đầu còn khô quắt lại. Có điều, hai cánh tay hai đôi chân ấy
đang cố sức ngọ nguậy.

Là một đứa bé trai.

"Đủ rồi..." Saori quay đầu không dám nhìn đứa bé.

"Vậy, giờ làm sao?"

Saori nhìn Fumiya, "Anh nghĩ nên làm thế nào?"

Fumiya chớp mắt, cắn cắn môi nói.

"Làm nó ngừng thở là nhanh nhất."

"Ừ, vậy làm thế đi... mình cùng làm."

...

Cả hai dọn dẹp lại nhà tắm, tiện đó cũng giúp Saori vệ sinh lại cơ thể.

Dù cơ thể vô cùng mệt mỏi và yếu ớt, nhưng cô bé không thể ngủ được lúc
nào.

Sau khi thay quần áo, bước ra ngoài phòng khách, cô bé thấy Fumiya

đã chuẩn bị xong xuôi. Bên cạnh cậu là một chiếc túi ni lông màu đen,
mang theo từ nhà.

Chiếc túi phồng to, nhưng cô bé cũng không hỏi xem trong đó có gì.

"Có cả cái này nữa", Fumiya chỉ vào một cái xẻng làm vườn.

"Cái đó có dùng được không?"

"Ở nhà anh có xẻng xúc tuyết, nhưng không mang theo được."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.