THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 111

XVIII

Đúng vào lúc Paul nhận được lá thư của Lousia Burt, một người đàn

ông trạc bốn mươi lăm tuổi, hơi to con, gương mặt kép hát không có râu,
tiến đến bên cửa sổ lớn nhìn xuống sân cỏ rộng được tô điểm bằng những
luống hoa và bao bọc giữa những cây nguyệt quế hương. Từ phòng bên
cạnh vang lên tiếng cười nói vui vẻ của hai cô gái đang chuẩn bị đi dự đại
hội đua ngựa ở trường St. Winifred School, thỉnh thoảng có xen lẫn một
giọng nói trầm hơn, giọng nói của Catherine, người vợ yêu quý của ông.
Nhưng cái khung cảnh gia đình đầm ấm, vui tươi này cũng không làm cho
Sir Matthew Sprott giảm được nỗi bực tức.

Một người tớ gái bước vào dọn dẹp bàn ăn, làm gián đoạn dòng tư

tưởng của ông và, với cái nhìn lạnh lùng dành cho kẻ dưới, ông bước ra
phòng ngoài, nơi gia đình đang đợi ông. Vợ ông đang đeo găng tay vào,
duyên dáng trong chiếc cổ áo và chiếc nón da thú màu sậm; các con gái
ông, xinh đẹp trong những chiếc quần ngắn đi ngựa, tay cầm những chiếc
roi cán nạm vàng do ông tặng vào dịp Noel năm ngoái. Cô gái lớn mười sáu
tuổi, thân hình mảnh dẻ, gương mặt trong sáng như mẹ nàng. Cô gái kế
được cha cưng nhất, thân hình tròn trịa, đôi má đỏ hồng, mới mười hai tuổi.

Gương mặt ông dịu xuống khi hai cô gái ôm lấy ông và năn nỉ ông cùng

đi. Vợ ông nở thêm nụ cười thuyết phục: “Ông hãy đi chơi với các con cho
khuây khỏa. Mấy tháng sau này ông làm việc quá nhiều.”

Thân hình bà mảnh dẻ, thanh tú. Tính dịu dàng và lòng nhân từ hiện rõ

trên gương mặt trái xoan hơi xanh xao của bà. Tuy đã bốn mươi tuổi trông
bà giống như một thiếu nữ, nhưng qua hình nét mảnh mai yếu đuối của bà,
người ta có thể đoán sức khỏe của bà không được tốt. Da bà trắng, những
ngón tay của bà hình búp măng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.