THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 126

tiên trong đời, Paul biết thế nào là sự căm thù. Rồi với một câu hỏi nóng
bỏng trên môi, chàng nghiêng mình về phía cô gái…

Nhưng gương mặt Louisa bỗng biến sắc. Cô ta tái xanh một cách ghê

gớm, trong đôi mắt cô ta hiện lên một vẻ sợ hãi bất ngờ. Cô ta nói lắp bắp:
“Xin lỗi anh, tôi cảm thấy không được khỏe.”

“Cô hãy uống đi. Cô sẽ thấy khỏe lại ngay.”

“Không… Thật kỳ quá… Tôi phải đi về.”

“Không, không! Khoan đã!”

“Tôi phải về.”

Paul cắn môi, tức giận. Đúng vào lúc Louisa sắp tiết lộ… Bằng mọi giá,

phải giữ cô tai lại, tiếp tục câu chuyện, chàng nghiêng mình về phía nàng
hỏi: “Có chuyện gì thế?”

“Cảnh sát!”

Hơi quay đầu lại, Paul liếc nhìn người ngồi ở bàn kế bên, người đàn ông

đầu vuông đang chăm chú đọc tờ báo thể thao. Ông ta vẫn ngồi yên như cũ,
nhưng tờ báo đã được hạ xuống để lộ ra gương mặt của trung sĩ Jupp.

Cố giữ bình tĩnh, chàng quay về phía Louisa: “Chúng ta đi ra. Ở đây

nóng quá. Một chút không khí mát lành sẽ làm cô khỏe lại.”

Trước khi Louisa kịp phản đối, chàng đã gọi người bồi và trả tiền rượu.

Louisa, vẻ lo âu, nhặt đôi găng tay và chiếc xắc của cô ta lên rồi khoác
chiếc áo choàng vào người. Cả hai đứng dậy. Cùng lúc ấy, viên trung sĩ nhét
tờ báo vào túi, thản nhiên đi ra cửa.

Paul bực tức đến độ hết chịu được. Người cảnh sát sẽ chận chảng lại, và

đưa chàng về bót với một lý do vu vơ nào đó? Điều này không thể nào chấp
nhận được. Người trung sĩ dừng lại trên lề đường, trước cửa nhà hàng. Nắm
tay Louisa, Paul toan kéo cô ta đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.