THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 124

“Này cậu bé của tôi, hãy xem đây là một bài học cho cậu.” Cô ta vừa

nói vừa ngẩng cao đầu, vẻ tự đắc: “Nên nhớ rằng cậu đang giao tiếp với
một bà mệnh phụ, và tôi còn có thể làm cho cậu ngạc nhiên hơn nữa.”

“Cô nói tiếp đi.”

“Cậu bé của tôi thật tò mò.” Louisa đáp, vừa liếc mắt nảy lửa: “Tôi

thích anh lắm. Một người đàn ông lịch sự, đàng hoàng. Vả lại, đây là câu
chuyện xa xưa lắm rồi… nó không còn làm hại ai được nữa… Này. Nâng ly
mừng sức khỏe cho anh… có thể nói là… ấy là vì tôi biết khá nhiều về vụ
này. Chẳng hạn, có bao giờ anh nghe nói đến một chiếc xe đạp màu xanh lá
cây không?”

“Màu xanh lá cây à?”

“Phải. Toàn bộ cái khung xe đạp sơn màu xanh lục sáng. Như màu cỏ

vậy.” Cô ta nói thêm, vừa rúc rích cười.

“Không, không bao giờ!”

“Đó là điều đã được nói đến ở tòa án. Khi một ông già ra trước vành

móng ngựa tuyên thệ rằng ông ta thấy rõ kẻ sát nhân phóng lên chiếc xe
màu xanh lá cây thì cả phòng xử án cười ầm lên. Nhưng nếu là tôi, thì tôi
đủ sức làm cho họ phải tin ngay. Tôi nhớ lại… khi còn nhỏ, suốt ngày tôi ở
ngoài đường. Những chiếc xe đạp màu xanh lá cây, tôi thấy hoài.”

“Đó là một câu chuyện hoang tưởng!” Paul nói, vẻ nghi ngờ.

“Sao?” Louisa kêu lên, bực tức: “Vào thời đó ở Eldon, có một hội xe

đạp lấy tên là Những con châu chấu, và để đùa chơi, các hội viên sơn màu
xanh trái táo lên các xe đạp của họ.”

“Những con châu chấu!” Paul lặp lại, làm ra vẻ thản nhiên: “Vậy tên sát

nhân là hội viên của hội đó?”

“Rất đúng. Anh cũng thông minh đấy chứ.” Louisa nháy mắt đáp: “Một

con người kỳ lạ, có những sở thích đặc biệt… và một cái túi đựng tiền cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.