THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 122

đông ông mở một quán ăn miễn phí, quán ăn của ”Ông vua bạc“. Một người
rất khắt khe nhưng rất tốt, và ông ta đối xử với tôi rất lịch sự, nếu không, tôi
chẳng ở lại làm việc cho ông ta.”

“Cô làm việc trong nhà ông ta lâu chưa?”

“Lúc vào tôi chưa được mười tám tuổi. Anh có tin tôi không?” Cô ta

hỏi, vừa đánh chéo chân to lớn của cô ta lại và kéo áo dài lên.

“Có chứ, nhưng trông cô còn trẻ quá…”

“Phải vậy hôn?”

“Tôi lấy làm ngạc nhiên khi cô chưa lập gia đình.”

Thích chí, cô ta cười khúc khích: “Ông bà Oswald rất muốn thấy tôi lập

gia đình. Họ thường lặp đi lặp lại với tôi rằng nếu tôi kết hôn với Frank
hoặc với Davies người vắt sữa, thì thật là hay. Cả hai đều là những người
đứng đắn, nhưng tiếc thay cả hai đều gần năm mươi tuổi. Anh thấy một
trong hai người đó với tôi như thế nào? Dẫu sao, đâu có ai biết trước được.
Nhưng hiện tại, tôi không đồng ý. Tôi muốn được thong thả một thời gian.
Anh thấy tôi có lý không?”

Chàng nhận định rõ tình hình: gia đình Oswald, có lòng nhân từ, đã đem

cô gái khốn khổ này về nhà nuôi, cố gắng giúp cô sống lương thiện đến
mức còn khuyên cô nên lập gia đình với một người tử tế. Tuy vậy, trong
thâm tâm cô ta vẫn oán trách cuộc đời. Chàng sẽ khai thác điểm này, lợi
dụng nó cho mục đích của mình. Đè nén nỗi xúc động đang xâm chiếm tâm
hồn, Paul thì thầm: “Theo tôi thấy, cô xứng đáng với một cuộc sống tốt đẹp
hơn nhiều.”

“Phải, đúng vậy.” cô ta buồn bã nhìn nhận: “Tôi bị bắt buộc phải làm

một gia nhân, à một quản gia.”

Mắt cô ta đẫm lệ: “Ôi! Tôi không được may mắn, anh thấy không. Sau

tất cả những gì tôi đã chịu đựng…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.