THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 188

Bỗng người ấy quay lại, tiến đến Paul. Đó là Jack, hầu bàn của quán

Cây Sồi Vàng. Jack kêu to, ngạc nhiên: “Kìa, anh! Tôi có cái này cho anh.”

Anh ta rút cái bóp trong túi ra, lục lọi trong đó. Paul thụ động đứng chờ.

Mắt nhìn cái bao thư lem luốc mà người bồi vừa đưa ra, Paul run run cầm
lấy, tim đập rộn ràng. Jack nhìn Paul, không giấu vẻ tò mò.

“Không thấy anh đến quán chúng tôi nữa.”

“Không.”

“Anh gặp chuyện rắc rối?”

“Tôi không sao cả.”

Paul trả lời một cách máy móc, mắt vẫn chăm chú nhìn vào cái phong

bì. Người bồi nói: “Tôi phải đi, chúc anh may mắn.”

Sau khi nhìn Paul một lần nữa, anh ta nhún vai bước đi. Paul vẫn đứng

im lặng giữa đám người qua lại trong ánh sáng nhạt nhòa của chiều tàn.
Chàng đưa lưỡi liếm đôi môi khô héo và đột ngột vụt chạy đến bên trụ đèn.
Chàng xé phong bì ra, đọc:

Sau tất cả những gì mà anh đã gây ra cho tôi và cách anh đối xử với

tôi, thưa ông bạn nhỏ của tôi, và cũng theo những điều mà người ta cho tôi
biết về anh, tôi muốn báo cho anh biết rằng tôi sắp kết hôn, và được làm
phép ở nhà thờ, và tôi không cần đến anh và tất cả những lời hứa hẹn đẹp
đẽ của anh nữa.

Bởi vì ông Oswald đã lo liệu hết tất cả cho tôi và cho cả chồng tôi,

chúng tôi sẽ đi NewZeland vào tháng tới, cũng như ông ấy đã làm đối với
anh bạn cũ của tôi Ed Collins mà tôi hy vọng sẽ gặp lại ở đấy để nối lại sự
quen biết cũ xưa. Anh thấy không, tôi sắp sửa được sống trong sự giàu
sang, và tôi muốn điều này sẽ làm anh tức tối đến nghẹn thở.

Louisa Burt của anh.

P/s - Anh chưa bao giờ lừa gạt tôi. Còn đối với anh, tôi chỉ có lòng

thương hại mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.