THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 230

“Phải.” Ông nói trong ống điện thoại: “Mc Evoy của tờ Wortley

Chronicle đây. Ô! Chào ông giám đốc. Ông mạnh giỏi chứ?”

Im lặng. Trong văn phòng không có máy điện thoại đôi, nên Dunn

không nghe được câu trả lời của Dale.

“Thưa ông, chúng tôi rất tiếc về việc này. Ông muốn nói bài báo nào?

À! Vụ án Mathry. Và điều đó làm ông bực bội?”

“…”

“Tôi không thấy có lý do gì để ông trách cứ chúng tôi. Chúng tôi chỉ

làm bổn phận của những người thông tin. Chúng tôi không làm điều gì
khác. Sao? Những điều đáng ngờ? Không, không có một điểm nào đáng
ngờ cả. Chúng tôi hoàn toàn chắc chắn về những điều chúng tôi đưa ra.
Chúng tôi còn có những bằng chứng rất đáng chú ý.”

“…”

“Không, chúng tôi không sợ bị truy tố. Chúng tôi nghĩ rằng công chúng

phải được biết rõ sự thật về vụ án này. Và chúng tôi sẽ tiếp tục.”

Một lúc im lặng dài. Đôi mắt của Mc Evoy sáng rực lên đàng sau cặp

kính cận: “Ở vào địa vị của ông, ông Dale thân mến, tôi sẽ không liều lĩnh
làm việc ấy đâu. Đúng lúc buộc phải đóng cửa tòa soạn chắc chắn chúng tôi
sẽ chuyển các bài báo kế tiếp cho hệ thống báo chí Howard Thomson gồm
năm tờ nhật báo địa phương và một tờ báo lớn ở Luân Đôn. Các bài báo
viết của Dunn sẽ được cung cấp đều đặn cho họ. Không, nếu tôi là ông, tôi
sẽ không dấn mình vào con đường đó. Ông hãy bình tĩnh. Ông sẽ cần đến
nó trước khi kết cuộc. Nhân tiện, nếu ông muốn đọc lời khai của cảnh sát
Swann, ông sẽ tìm thấy nó trong tờ báo của chúng tôi.”

Mc Evoy đặt ống điện thoại xuống. Mặt ông hơi đỏ và ông đốt một điếu

thuốc để lấy lại bình tĩnh: “Ông ta giận dữ, đe dọa sẽ truy tố chúng ta. Cách
hay nhất của chúng ta là phải trả đũa mạnh mẽ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.