THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 278

“Trong khi đó, anh sử dụng những phương tiện hèn hạ nhất để cho bị

cáo rơi vào bẫy và bị tòa kết án. Anh là… anh là thứ mà người ta gọi là luật
sư của quỷ sứ.”

“Catherine! Em bị mệt kiệt sức, nhưng đó không phải là lý do để em nói

càn. Hôm nay em đã thấy Mathry như thế nào rồi đó.”

“Hay đúng hơn, anh ta đã trở thành như thế đó. Tuy vậy, anh ta vẫn

không có vẻ gì là một tên sát nhân cả. Chính anh ta… chính anh ta… đã bị
người ta ám sát.”

“Em đừng nói quá lố.” Ông ta đáp một cách giận dữ: “Hắn chưa được

phục hồi danh dự đâu!”

“Anh ta sẽ được.”

“Còn để xem đã.”

Bà nhìn đăm đăm vào mặt ông ta. Đôi môi bà run lên: “Matt, có phải

anh biết, có phải lâu nay lúc nào anh cũng biết, rằng anh ta vô tội không?”

Hai tiếng “vô tội”, mà Sprott thường nghe Mathry nói trên chiếc băng bị

cáo của anh ta, trong lúc này mang một ý nghĩa ghê gớm. Sprott bỗng cảm
thấy một làn sóng xúc động tràn ngập ông ta, quét sạch tất cả, một tình cảm
kỳ lạ vừa tức giận vừa thèm muốn, thèm muốn hành hạ vợ ông và đồng thời
thèm muốn an ủi bà, thèm muốn được đặt đầu lên ngực bà và khóc.

Ông tiến đến gần, muốn ôm lấy vợ, nhưng bà bỗng thụt lùi lại như ghê

sợ: “Đừng đụng đến tôi.”

Ông lạnh mình khi nghe tiếng la đó; trên gương mặt bị tàn phá bởi sự

đau khổ chưa hề thấy: sự thù hận và tệ hại hơn nữa, sự sợ hãi. Ông đứng
lặng nhìn bà từ từ bước lên cầu thang.

Tiếng chuông báo hiệu bữa ăn tối vang lên. Ông một mình vào phòng

ăn, chỉ bày một khăn ăn. Người đàn bà hầu phòng lặng lẽ mang thức ăn lên.
Các món được dọn là những thứ ông ưa thích. Nhưng giờ đây chúng trở nên
lạt lẽo, không mùi vị và ông ta ăn như một cái máy, giận dữ, đau khổ. Một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.