THANH GƯƠM CÔNG LÝ - Trang 306

Thình lình, Paul xúc động nghe một tiếng thở dài não ruột thoát ra từ

lồng ngực cha chàng, cả gương mặt trơ trơ của ông nhăn lại trông thảm
thương.

“Chẳng còn cái gì riêng cho tao hết. Ngay cả vụ xử này. Còn thất vọng

nào hơn hôm nay! Cả một bọn núp váy đàn bà, ăn nói ba hoa. Tại sao
không cho tao nói. Họ chỉ cười thầm chế nhạo tao. Không còn chỗ cho tao
trên trái đất nữa. Không còn hy vọng nào nữa. Tao tàn rồi. Tao không giết
ai, nhưng chính chúng nó đã giết tao!”

Ống điếu của ông đã tắt, má ông xám đi, toàn thân run rẩy bồn chồn.

Paul cảm thấy tim chàng mềm ra, tan đi. Nhưng phải lợi dụng sự yếu đuối
bất ngờ này của cha, đừng đáp lại bằng sự yếu đuối của chính mình. Paul
cứng rắn lại và trả lời giọng lạnh lùng: “Chưa đâu! Đời ba còn lâu lắm mới
tàn.” Chàng dừng lại một lúc, để cho sự thật này có đủ thì giờ thấm vào tâm
trí ông, tác động vào ông: “Mười lăm năm qua làm ba thay đổi, đó là điều
hiển nhiên. Nhưng theo con ba chưa già đâu. Ba bây giờ phải tự lấy lại tinh
thần, thích ứng với cảnh ngộ và tìm lấy con đường cho mình.”

“Tao không thấy còn hy vọng nào hết.” Mathry nói nhỏ: “Khi đi ngang

qua cầu kênh đào tối nay, tao muốn nhảy xuống… để chấm dứt cho rồi.”

“Ba thưởng con về những điều đã làm cho ba bằng cách đó, thật là

hay!”

Mathry ngẩng đầu nhìn Paul thật lâu, rồi thì thầm: “Quả thật con rất tốt

với ba.”

“Ba hãy tự trầm mình đi, nếu ba thấy thích.” Paul nói tiếp, giọng chua

chát: “Đó là cách hay nhất để chấm dứt những đau buồn của ba, và là cách
dễ dàng nhất. Nhưng theo con, ba còn có cách hay hơn nữa. Ba sắp được
một số tiền khá lớn. Phải, chẳng cần biết ba nghĩ thế nào đi nữa, ba sẽ có
được số tiền đó. Tại sao ba không mua một nông trại nhỏ… một nơi cho
riêng ba… về thể xác lẫn tinh thần? Con đã giúp ba ra khỏi cảnh tù đày
khốn khổ, phải vậy không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.