THÁNH KHƯ - Trang 229

Sở Phong vừa định uống ngụm nước, thiếu chút nữa sặc chết, phụt một
tiếng, toàn bộ văng hết ra ngoài.

Chương 40: Phồn Thịnh Chưa Từng Có (1)

Sở Phong dạo một vòng chung quanh Tả Tuấn, rõ ràng cảm thấy đầu của y
to hơn không ít, sưng một cách bất thường. Trước sau trúng sáu lần chân của
con nghé, phỏng chừng đã hoàn toàn mất trí nhớ cũng nên?

“Đã bảo đừng tìm đến cửa, tội gì phải chịu khổ như vậy chứ?” Sở Phong lắc
đầu.

Nhưng hắn không khỏi cân nhắc, nếu lần sau Tả Tuấn lại đến nữa, phỏng
chừng đầu không còn giữ được. Cái gì là đại đạo đơn giản nhất, bị con nghé
vàng đó đạp cho hai phát nữa, phỏng chừng đầu của y sẽ biến thành quả dưa
hấu.

Sở Phong kiểm tra toàn thân Tả Tuấn, nhất là điện thoại, xem có cuộc trò
chuyện nào mới nhất không. Nhưng đáng tiếc, nhật ký cuộc gọi hoàn toàn
trống rỗng.

Sở Phong đoán, sau khi Tả Tuấn liên lạc với người kia, đã vội xóa đi giấu
vết.

Lúc này, hắn mang theo Tả Tuấn chạy một hơi ba bốn chục dặm, ném y trên
con đường hướng đến huyện thành, sau đó quay về.

Thị trấn đã khôi phục sinh khí, ngày nào cũng có rất nhiều người ra ruộng
làm việc, hiện tại đã gieo xuống không ít hạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.