THÁNH KHƯ - Trang 152

Chẳng lẽ lại nói cho người ta là, có một con nghé con đang dùng điện thoại
liên lạc cùng với họ? ngay cả bản thân hắn còn không tin được, thực là càng
tô lại càng đen.

Hoàng Ngưu không chịu phối hợp cùng, cứ chạy trốn không ngừng.

Lúc này, hai chân sau của nó chạm đất, đứng thẳng thân trâu, hai cái chi
trước thì ôm cái điện thoại, tránh trái tránh phải, chạy vòng vòng trong nội
viện cùng Sở Phong.

“Đứng lại mau!” Sở Phong quát to.

Hoàng Ngưu còn linh hoạt hơn người bình thường nhiều, cứ như một con
khỉ màu vàng, chạy chạy nhảy nhảy, vòng quanh bàn đá, cứ cù nhây với hắn.

Nó ôm điện thoại không chịu bỏ xuống, quá đáng hơn là lâu lâu lại thò mồm
rống vào cái điện thoại vài tiếng.

Khuôn mặt Sở Phong tái xanh, tới lúc này mà nó vẫn còn trò chuyện với
người khác được nữa chứ?

“Ngưu Ma Vương, tao muốn giết mày!” Sở Phong hét to. Hắn thực tình
choáng váng rồi, cái con trâu chết tiệt này chết cũng không hối cải, đến bây
giờ mà còn làm điều ác.

Hoàng Ngưu vừa chạy vừa cười toét miệng, nhìn hắn với vẻ khinh thường.

“Làm chuyện xấu, mà mày còn dám khiêu khích tao hay sao?” Sở Phong
đuổi mãi cũng không kịp. Cả hai quấy tung nội viện, hắn cứ nắm được thứ
gì trong tay là không ngừng ném vào nó, cố gắng quấy nhiễu nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.