THÁNH KHƯ - Trang 154

tiệt này chọc chọc đâm đâm, đừng có nói nó xóa hết thông tin rồi chứ.
Nhưng sao mà nó biết cách thao tác vậy?

“Hoàng Ngưu, Ngưu Ma Vương, Ngưu đại ca, đây là chuyện tốt mà mày
làm đó!” Hắn khóc không ra nước mắt.

Sở Phong kêu to, mới rồi còn nghĩ làm thế nào giải thích, nhưng mà bây giờ
thì phát hiện căn bản là không cần làn gì hết nữa.

“Vừa rồi mày trò chuyện với những ai?” Hắn lớn tiếng hỏi, lúc trước lờ mờ
có thấy hình như có Lâm Nặc Y, đây là nhân vật hắn không hy vọng muốn
xuất hiện nhât, rồi còn có ai nữa?

Hoàng Ngưu lắc lắc cái đầu, bộ dáng vô tội, ngu ngu ngơ ngơ, ý là nó cũng
không biết gì hết.

“Mày làm thế nào mà biết truy cập vào danh bạ, rồi còn biết xóa hết tất cả đi
nữa? Mà quan trọng nhất, sao mày có thể sử dụng được điện thoại, chân mày
to như vậy mà?” Sở Phong thật sự điên rồi, cái con trâu chêt tiệt này còn
cười ngu ngơ. Hắn thật tình không hiểu, nhưng mà, sau khi hắn nhìn lại ở
móng chân của nó hiện lên một đoàn ánh sáng nhỏ nhỏ nhọn nhọn giống cái
mũi dùi, thì hiểu ra phần nào.

“Mày còn cười, chờ đi, để bữa nào tao liên hệ một ông đầu bếp lựa lúc mày
ngủ làm một bữa đại tiệc thịt trâu thịnh soạn!” Sở Phong tức giận uy hiếp.

Lúc này, điện thoại lại lập lòe, Chu Toàn tìm hắn.

Vừa nhấc máy, là giọng oang oang của Chu Mập Mạp lập tức truyền tới,
quát: “Ngưu Ma Vương, cái con trâu chết tiệt này, thật sự là thành tinh rồi,
vậy mà liên tiếp quấy rối tao.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.