THÁNH KHƯ - Trang 156

mà uống rượu ít thôi. Không sao thì mình yên tâm rồi.” Diệp Hiên tắt điện
thoại chấm dứt trò chuyện.

“Mình uống rượu lúc nào?” Sở Phong nghe được câu kia thì mặt một đống,
phiền muộn muốn chết, thật sự là giải thích không nổi mà.

“Con trâu chết tiệt, mày tới đây, đã nói là phối hợp giải thích, sao lại không
chịu làm?” Sở Phong trừng mắt nhìn nó.

Điện thoại lại vang lên, vẫn là bạn học thời đại học, Tô Linh Khê, một cô bé
rất đẹp.

Sở Phong lập tức hiểu, sau Chu Toàn, thì hơn phân nửa là Hoàng Ngưu quấy
rối đám bạn học đại học của hắn.

“Tô Linh Khê, nghe mình giải thích này.” Lần này, hắn nắm chặt sừng của
Hoàng Ngưu, giữ chặt nó, bắt nó phối hợp.

Thế nhưng, Tô Linh Khê cũng không để hắn giải thích thêm, cười cười, trả
lời trong điện thoại: “Có phải cậu định nói cho mình là, bên cạnh cậu có một
con trâu, mọi chuyện đều là nó làm, cậu còn chuẩn bị chụp một tấm hình
cho mình xem nữa đúng không? Được rồi, mình tin cậu. Nhưng mà, Sở
Phong à, cái này không giống phong cách ngày thường của cậu nha, bình
thường rất tiêu sái mà, sao sau khi chia tay Lâm Nặc Y lại lấy rượu làm bạn
thế? Cẩn thận chút, dạo này các nơi đều bất ổn, uống ít thôi nhé, chú ý sức
khỏe bản thân, bảo vệ tốt cho chính mình. Thôi, mình không nói nhiều nữa,
mình còn việc quan trọng phải làm, gặp lại sau.”

Sở Phong ngẩn ngơ, trò chuyện chấm dứt rồi.

Phong cách của Tô Linh Khê, vô cùng nhanh gọn, có thể xưng là soái khí,
làm chuyện gì cũng gọn gàng, mười phần tiêu sái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.