THÁNH KHƯ - Trang 196

Cuối cùng, nó nổi giận. Bởi vì không khởi động lên được, nó quay đầu nhìn
Sở Phong, cái mũi hếch lên, tỏ vẻ nghi ngờ.

“Còn chưa sạc pin mà.” Sở Phong bình chân như vại. Hắn vẫn im lặng nhìn
con nghé vàng nhấn loạn xạ, cho đến lúc này mới lên tiếng.

"Bò....ò...!"

Con nghé ôm lấy chiếc điện thoại mới tinh, rất cẩn thận đưa đến trước mặt
Sở Phong, ý bảo hắn đi sạc pin.

Sau đó nó nhìn thấy Sở Phong bình thản mang điện thoại vào trong phòng,
đặt nó lên bàn học. Khi nhìn thấy Sở Phong dùng sợi dây sạc pin trên bàn
cắm vào, ánh mắt của nó thiếu chút nữa mở to.

Ý của nó là, cẩn thận một chút, đừng phá hư điện thoại xịn của nó, đồng thời
còn không quên mỉa mai nhìn thoáng qua chiếc điện thoại của Sở Phong.

Trong quá trình sạc pin, con nghé con lại bắt đầu bấm loạn, nhưng cuối cùng
nó hơi bị rối. Dù sao ngôn ngữ không thông, chữ cũng chẳng đọc được. Tuy
rằng nó cảm thấy hứng thú, nhưng khi sử dùng thì còn nhiều khó khăn.

Sở Phong nhìn con nghé vàng đến gần, nói rì rầm một đoạn, hắn phải mất
hơn cả nửa ngày mới hiểu được đại khái ý tứ của nó.

“Mày muốn làm gì? Mày muốn tao lưu số điện thoại của tao vào trong điện
thoại của mày? Mày đi được bao xa thì đi giùm tao.” Sở Phong nghĩ đến
chuyện lần trước, không khỏi tức giận.

Con nghé vàng đối với chuyện có thể trò chuyện cùng người cách xa ngàn
dặm cảm thấy rất hứng thú, nhưng Sở Phong làm gì chịu đồng ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.