THÁNH KHƯ - Trang 198

Đặc biệt, khi con nghé vàng bảo hắn huy quyền, thử phương pháp hô hấp
đó, hắn lại càng cảm thấy bất phàm, ngẫu nhiên nắm đấm cũng phát ra tiếng
sầm rền vang.

Sở Phong cảm thấy ngạc nhiên lẫn thích thú.

Đã nhiều ngày, con nghé vàng đã biết không ít chữ, cũng khá thông minh.
Đây là lý do Sở Phong không dám dạy quá nhiều cho nó. Hắn sợ nó học
xong quỵt không dạy quyền pháp cho hắn nữa.

Ngày thứ ba, Chu mập ở thị trấn thật sự muốn phát điên.

Bởi vì, người duy nhất trong danh bạ điện thoại của con nghé chính là Chu
Toàn. Đó là Sở Phong giúp nó lưu vào. Ba ngày qua nó chỉ nhớ gọi cho
Toàn mập mà thôi.

Có đôi khi giữa trưa, có đôi khi nửa đêm, còn có lúc tờ mờ sáng. Dù sao chỉ
cần nó rảnh rỗi, không có việc gì, nhớ đến là nó lại gọi Chu mập, kêu lên vài
tiếng với gã.

“A a a a...... Ngưu Ma Vương, tao sớm muộn gì cũng sẽ giết mày. Mày nửa
đêm gọi cho tao thì cũng thôi đi, bây giờ lại nữa, trời cũng sắp sáng rồi, tao
vừa mới ngủ được một chút. Tao chịu không nổi nữa rồi."

Chu Toàn điên lên, một ngày một đêm bị con nghé quấy rối.

Nhưng gã cũng không thể tắt luôn điện thoại. Gần đây chỗ nào cũng không
yên. Người thân, bạn bè của gã lại không có ở đây, còn chưa trở về, thường
xuyên phải liên lạc.

“Tao cảnh cáo mày, nếu còn quấy rầy tao nữa, lần sau tao sẽ chôn sống
mày.” Chu Toàn thở hổn hển.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.