THÁNH KHƯ - Trang 217

Tuấn thét lên, nhắm mắt lại.

“Đúng là phiền phức mà.” Hắn cảm thấy đau đầu. Người này cứng miệng
như vậy, đánh thế nào cũng không chịu nói, nên xử lý như thế nào đây.

Nếu giết chết y, Sở Phong cảm thấy khó mà xuống tay. Dù sao hắn cũng là
người hiện đại, chưa từng trải qua chuyện giết người, nhất thời không qua
được cửa ải trong lòng.

Nếu để cho Tả Tuấn chạy thoát, nhất định sẽ rước lấy phiền toái rất lớn.

Còn nếu nhốt lại, cũng không nhất định sẽ an toàn. Tả Tuấn mất tích, đồng
bọn của y khẳng định sẽ tìm kiếm. Hơn nữa, nói không chừng những người
khác cũng đến nơi này.

Dù sao, có người từng ủy thác cho bọn họ để ý Sở Phong. Nếu có ngày
người đó đến đây, phát hiện Tả Tuấn bị nhốt, lại càng dễ dàng xảy ra vấn đề
lớn.

“Làm thế nào để giải quyết phiền phức này đây? Nếu y có thể quên mất
chuyện hôm nay thì tốt rồi.” Sở Phong lẩm bẩm.

Chương 38: Con Đường Đơn Giản Nhất (1)

Con nghé vàng nghe xong, không chút hoang mang, chậm rãi bước đến, viết
hai chữ xiêu xiêu vẹo vẹo trên mặt đất: “Đơn giản.”

“Mày có biện pháp sao?” Sở Phong kinh ngạc.

Con nghé ngẩng đầu, tràn đầy vẻ ngạo nghễ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.