THÁNH KHƯ - Trang 248

Con nghé vàng bước đến, ngẩng đầu cắn một quả lựu vàng óng ánh trên cây,
nhất thời miệng nó đầy chất lỏng màu đỏ. Nó nheo mặt lại, bộ dạng rất
hưởng thụ.

“Ngưu Ma Vương, khi mày vào vườn hoa thì cẩn thận một chút, đừng đụng
đến hạt giống của tao.” Sở Phong cảnh cáo.

Con nghé vàng nghe xong, lộ ra vẻ hèn mọn. Biểu hiện kia đủ để chứng
minh vấn đề, nó hoàn toàn không tin ba hạt giống đó có thể sống lại. Nó lại
há miệng cắn thêm một quả lựu, miệng đầy mùi hương.

Sở Phong cau mày. Hắn muốn phát sầu, rất muốn bọn chúng chui từ dưới
đất lên, nhưng vẫn không hề có động tĩnh.

Cuối cùng, hắn quyết định cẩn thận đào lên một chút, để nhìn xem rốt cuộc
là tình huống gì. Nếu không, hắn sẽ cảm thấy rất khó chịu, đặc biệt muốn
biết kết quả.

“Quyết định chọn hạt to kia.”

Sở Phong ngồi xổm xuống, cẩn thận phủi lớp bùn đất ẩm ướt bên trên, động
tác không dám quá mạnh, vạn nhất nó đang nảy mầm bên dưới, rất có thể sẽ
bị đứt đoạn.

Một hạt giống có bề mặt hơi gấp nếp một chút lộ ra, nửa chôn dưới lớp bùn.
Tuy rằng không có nảy mầm, nhưng màu của nó đã dần chuyển sang màu
xanh biếc của sự sống.

“Có hy vọng rồi.” Sở Phong vui mừng.

Hắn quan sát, phát hiện nếp gấp trên hạt giống dường như đã bằng phẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.