THÁNH KHƯ - Trang 323

Nói lí lẽ với ai đây chứ? Chu Toàn tức giận quay đầu nhìn về nơi khác, nói:
"Các người được lắm, đồ thứ trâu bò!"

"Cậu ta đang mắng mày đó." Sở Phong nhắc nhở Hoàng Ngưu.

Cái đó nghĩa là gì? Hoàng Ngưu ngớ ra.

"Làm gì có, ý của tao chỉ là Hoàng Ngưu đây quá giỏi giang mà thôi, đừng
để ý đến cậu ta!" Chu Toàn vội vàng giải thích, sợ Ngưu Ma Vương lại nổi
giận.

Đồng thời, đi vào vùng núi hoang vắng này, gã càng ngày càng hoảng hốt,
đang đi tới đâu vậy? Phía trước phía sau không có một ngôi nhà làng xóm,
khắp nơi đều là núi non với chướng khí tràn ngập.

"Ngao aaaaa......"

Đột nhiên, một tiếng rống to của thú rừng truyền đến, trong núi gió lốc gào
thét, các phiến lá lay động tuôn rơi, trông thật đáng sợ.

Soạt một tiếng, lông tơ trên người Chu Toàn dựng hết cả lên, gã cảm giác
toàn thân đang bốc hơi lạnh ra ngoài.

"Người anh em, chúng ta có đi nhầm được không, có khi nào vào lộn núi
Hồng Hoang không vậy, mình mau chạy ra nhanh thôi!" Gã hoảng sợ, mặt
hết sức kích động va lo lắng.

"Chính là con đường này, xuyên qua nơi này là đến rồi, biết cái gì gọi là nơi
bồng lai cách biệt hay không, có nghe nói về thế ngoại đào nguyên chưa?"
Sở Phong mang theo ý cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.