THÁNH KHƯ - Trang 460

"Đánh lén tôi là một con dị thú, trước khi ngất đi tôi có cảm giác được, nó
cực kì mạnh, rất nguy hiểm." Cô gái nói như vậy cũng khiến cho Sở Phong
yên tâm, tối thiểu hắn hiểu cô không có ý vu vạ trên đầu hắn.

"Anh nuôi một con dị thú?" Cô gái nghẹ giọng hỏi, kết hợp với một nụ cười
dịu dàng, khóe miệng hơi vểnh lên, muốn quan sát phản ứng của hắn.

"Không thể nào!" Sở Phong kiên quyết phủ quyết.

Lúc đang nói chuyện, bọn họ đã đi tới trong sân, cô gái nhíu nhíu mày, rõ
ràng rất không quen việc phải ăn loại đồ ăn vỉa hè như thế này, nhưng có vẻ
là cô đang rất đói bụng, cuối cùng vẫn cầm lên một xiên thịt.

Dáng vẻ cô ăn rất thanh tú, cũng rất ưu nhã, kể cả là đang ăn một xiên thịt dê
rẻ tiền cũng như vậy, Sở Phong đoán, cô gái này nhất định là xuất thân trong
gia đình không bình thường, loáng thoáng có thể thấy được, trên người cô từ
đầu tới cuối luôn duy trì một loại quy củ lễ nghi nào đó.

Sau khi ăn qua loa mấy xiên thịt, cô gái lại lấy bộ đàm ra, hơi hơi nhíu mày,
sau đó liền bắt đầu không ngừng gửi tin đi.

"Được rồi, cũng đã đến lúc tôi phải đi, biến mất thời gian dài như vậy, bọn
họ chắc hẳn rất gấp. Sau này, tôi sẽ tìm con dị thú kia tính sổ sau!" Cô gái
nói xong vậy mà lại bay lên trời, sau lưng xuất hiện một đôi cánh ánh sáng,
xung quanh cô xuất hiện một vầng hào quang trắng như tuyết, cô gái đứng ở
giữa không trung, nhìn giống như một vị thần giáng thế, xuất trần mà tao
nhã.

Mái tóc buông xuống nơi cần cổ trắng như tuyết bị gió thổi tung, đôi mắt
sáng có thần, một bộ áo trắng quần trắng, càng có vẻ không nhiễm bụi trần,
khiến cho người ta sinh ra một loại ảo giác, cô gái này không phải là người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.