THÁNH KHƯ - Trang 77

Giờ phút này trong toa tàu không còn cách nào yên tĩnh được. Mọi người
đều nghe thấy được âm thanh bên ngoài, có tiếng một người phụ nữ hét lên
khiến không khí càng thêm căng thẳng, bối rối.

Nơi này vốn là một chiến trường cổ, giờ phút này có sương mù trắng xóa, đã
vậy điện thoại còn không hoạt động được, mất hẳn liên lạc với thế giới bên
ngoài, sao có thể không khiến người ta hoảng sợ kia chứ?

"Còn chưa thấy rõ cái gì, kêu gì mà kêu." Sở Phong hét to, ổn định mọi
người.

Sở Phong và Chu Toàn đi tới, mơ hồ thấy một bóng đen đang lơ lửng giữa
không trung, hình ảnh khá mơ hồ do bị sương mù ngăn cản.

"A…"

Người đàn ông kia lại kêu to, anh ta đứng ngay phía dưới, cách bóng đen
gần nhất nên hoảng hốt ngồi bệt xuống đất rồi lộn nhào, dường như đã thấy
điều gì kinh khủng lắm vậy.

"Máu, máu, tôi thấy máu!"

Hai chân anh ta vốn đã cương cứng, giờ gặp phải kích thích nên có thể cử
động, vội vàng trườn ra, thoát khỏi nơi đó.

"Trời ạ, trên mặt anh ta có máu!"

Hai người cách đó không xa nhìn thấy máu trên mặt anh ta, sợ hãi hét to lên.
Da đầu họ cũng run rẩy như sắp nứt ra, nơi này cực kỳ quỷ dị.

"Không phải máu của tôi, là từ trên người hắn ta chảy xuống!" Người đàn
ông kia vô cùng hoảng hốt, chỉ vào giữa không trung mà nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.