THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 173

Lúc này họ đã dựng lều xong, đang tiếp tục dựng sang chiếc lều khác.

Vu Lâm đột nhiên nói: “Vương Xán, cảm ơn cô.”

Vương Xán không hiểu nói: “Chị Vu Lâm, tôi có giúp được gì cho chị

đâu, đều là Hướng Viễn giúp chị đấy chứ.”

“Cảm ơn cô đã không nói chuyện tôi đi tìm La Âm tâm sự với bất kì

ai.”

“À, điều này…” Vương Xán bất an nói: “Đừng khách sáo.”

Vu Lâm lặng nhìn về phía trước: “Hôm đó gặp cô ở quán Lục Môn.

Tôi giật mình nghĩ ra rằng cô cũng là phóng viên ở tòa soạn đó. Sau khi
bước ra, tôi lập tức gọi điện cho La Âm, cô ấy nói cô là bạn thân của cô ấy,
nhưng cô ấy tuyệt đối sẽ không tiết lộ. Cô ấy cũng đảm bảo cô sẽ không tò
mò tìm hiểu những chuyện riêng tư của người khác.”

“Nếu đã lên báo, tôi sẽ xem, có lúc sẽ thảo luận với La Âm. Nhưng

nếu chưa lên báo thì cô ấy sẽ không tiết lộ với bất cứ ai, tôi cũng không bao
giờ đi nghe ngóng.”

Vu Lâm cười gượng gạo: “Tôi vốn… gặp một chuyện đau đầu, muốn

giấu tên kể một câu chuyện, nhưng sau khi nhận ra cô, tôi cảm thấy suy
nghĩ của bản thân thật hoang đường. Chỉ cần là người quen thì đều có thể
đoán ra đó là tôi. Tôi vẫn chưa đến mức phải dùng cách này để kêu oan với
cả thế giới. La Âm rất khoan dung, rất hiểu người khác. Bài đã viết gần
xong rồi, tôi nói muốn thay đổi ý kiến, cô ấy lập tức đồng ý không đăng
nữa. Lãng phí thời gian và tâm sức của cô ấy, tôi thật sự rất xin lỗi.”

Vương Xán an ủi Vu Lâm nói: “Đừng nghĩ những về chuyện này nữa.

Quy định của chuyên mục thổ lộ tâm sự là tôn trọng sự riêng tư và quyền
quyết định của người kể. Tôi nhớ La Âm từng nói với tôi, những người gặp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.