THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 304

đơn phản ra từ những cửa kính các shop hàng hóa làm cô cảm thấy rất xa
lạ.

Sau khi đi dạo không mục đích vài tiếng đồng hồ, cuối cùng Vương

Xán cũng cảm thấy mệt mỏi. Bước đến rạp chiếu phim, cô dừng lại. Ở đây
đang chiếu bộ phim mà cô định sẽ sắp xếp thời gian đi xem cùng Trần
Hướng Viễn. Ánh mắt cô dừng lại nhìn chăm chăm vào tấm áp phích lớn,
rồi cũng quyết định mua một tấm vé.

Xem phim buổi tối luôn là địa điểm hẹn hò lí tưởng cho các đôi tình

nhân. Những người bước một mình vào đây giống như cô vô cùng hiếm.
Cô không hề tìm số ghế mà đi thẳng xuống dưới, tìm một chỗ trống trên
hàng ghế cuối cùng rồi ngồi xuống. Cô nghĩ sau khi đèn trong phòng được
tắt đi thì cũng không bị làm phiền, có thể chìm đắm trong tâm sự của chính
mình. Thế nhưng đôi nam nữ ngồi phía trước không ngừng thì thầm to nhỏ,
cãi lộn rồi lại có những cử chỉ thân mật.

Sự kết hợp của đồ cay với sữa chua lạnh ở nhà hàng lúc nãy bắt đầu

phát huy tác dụng trong bụng Vương Xán. Cô gắng chịu đựng cái dạ dày
đang râm ran đau, thản nhiên nhìn màn hình. Ở đó dường như là một thế
giới khác khá giống với cô, hoa nở hoa tàn, phân ly tương ngộ cứ lần lượt
được diễn lại. Nhưng nỗi buồn của người khác không giống của cô. Niềm
vui của người khác không truyền đến cô. Đến khi bộ phim kết thúc, đèn
được bật sáng, mọi người lần lượt đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi, thì cô vẫn
ngồi ngẩn ngơ ở chỗ cũ.

Một nhân viên mặc đồng phục bước vào, gọi một tiếng, không thấy cô

trả lời, ban đầu cảm thấy rất kì lạ rồi như cảm thông. Không cần khả năng
hiểu biết rộng thì cũng có thể đoán ra, cô gái cô đơn đi xem phim một mình
không hề vui vẻ.

Anh bước đến một chỗ ngồi cách không xa Vương Xán, nhỏ nhẹ nói:

“Cô ơi, bộ phim đã kết thúc rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.