THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 320

Vương Xán không ngờ cô thực sự đã làm bố mẹ lo lắng, chỉ biết áy

náy không khóc nữa, thổn thức giải thích, “Không đâu, bố mẹ đừng lo lắng.
Đây chỉ là một chuyện ngoài ý muốn. Con không sao, chỉ là bị thương
ngoài da. Bác sĩ nói qua vài ngày là tháo băng được rồi, đến sẹo cũng
không còn nữa.”

Ngày hôm sau, nhận được sự cho phép của chủ nhiệm Dương, Vương

Xán ở nhà nghỉ ngơi một ngày. Cô nhận được rất nhiều lời hỏi thăm, an ủi
của đồng nghiệp qua điện thoại, không thể không thuật lại tình huống bất
ngờ nguy hiểm tối qua, rồi lại cảm ơn họ đã hỏi thăm, nói với họ ngày mai
cô sẽ đi làm.

Chiều tối ông Vương về nhà trước, nói sẽ tiếp đãi con gái một bữa ăn

thật ngon để an ủi. Nghe bố mẹững món ăn định làm, Vương Xán cảm thấy
mệt mỏi, thực sự cô không có chút khẩu vị nào nhưng vẫn chọn một món
vốn là món tủ của bố – món táo tẩm bột.

Lúc này cửa bỗng mở ra, bà Tiết Phượng Minh bước vào, nhưng

người đi sau lưng bà làm Vương Xán ngạc nhiên. Đó là Trần Hướng Viễn,
trên tay anh cầm giỏ hoa quả và hoa tươi.

“Tiểu Xán, mẹ đi làm về, đúng lúc gặp Tiểu Trần đến thăm con.” Bà

Tiết Phượng Minh tỏ ra vô cùng vui mừng, “Tiểu Xán, con ngồi tiếp Tiểu
Trần, mẹ đi rót trà, nấu cơm. Tiểu Trần hôm nay ở lại đây ăn tối nhé.”

Ông Vương Thao cũng ngó đầu từ bếp ra phụ họa: “Đúng rồi, đúng

lúc chú cũng mua rất nhiều thức ăn.”

Vương Xán buột miệng nói, “Anh ấy còn có việc, ngồi một lát rồi phải

đi ngay.”

Bà Tiết Phượng Minh có chút bất ngờ, Vương Xán không biết làm thế

nào, cũng may Trần Hướng Viễn kịp thời nói, “Cô ơi, cô không cần bận rộn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.