THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 321

đâu ạ. Cháu có việc phải đi, cháu thăm Vương Xán rồi đi ngay. Xán Xán,
em không sao chứ?”

Thái độ của anh rất bình thản. Vương Xán tự cảm thấy hổ thẹn vì

không thể bình thường được, lại thật sự không có cách nào đối diện với ánh
mắt soi xét của mẹ, “Mẹ, con vào nằm một lát. Hướng Viễn, anh vào đây
ngồi một lát đi.”

Hai người đi vào phòng của Vương Xán. Trần Hướng Viễn dìu cô ngồi

lên giường, sau đó ngồi trên chiếc ghế tựa cạnh giường, “Xán Xán, em bị
thương thế nào?”

“Em không sao. Sao anh biết em bị thương?”

“Lúc nãy anh nghe đồng nghiệp La Âm của em nói.”

“À!”

Lúc này bà Tiết Phượng Minh bước vào, bưng theo trà xanh và hoa

quả đã gọt vỏ, “Tiểu Trần, Tiểu Xán ở nhà cả ngày rồi, nhất định sẽ rất
buồn. Cháu cứ nói chuyện nhiều với nó nhé!”

“Vâng ạ!”

Sau khi bà Tiết Phượng Minh bước ra, hai người lại ngồi im không

biết nói gì. Trong lòng Vương Xán rất muốn nhắc Trần Hướng Viễn lập tức
đi khỏi, nhưng lại nghĩ không có cách nào đối phó với sự nghi ngờ của mẹ,
chỉ đành cúi đầu không nói gì.

“Là vai bên nào vậy? Bị thương nặng không ? Có còn đau không?”

“Bên trái. Bị thương nhẹ, chỉ khâu vài mũi, không sao đâu.”

“Để anh xem nào.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.